Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác nội dung của KenhSachNoi.Com, hãy search trên Google vi cú pháp: "Từ khóa" + "kenhsachnoi.com". (Ví dụ: Sách ni miễn phí kenhsachnoi.com). Tìm kiếm ngay

Cải Táng Trường Lê – Chương 30 Đồng Xu Kỳ Bí

Chap 30 : Đồng Xu Kỳ Bí.

Nhìn vào lòng bàn tay thầy Lương, vợ chồng Chín thấy một mẩu kim loại có màu vàng chỉ nhỏ độ nửa đốt ngón tay út.

Chín khẽ hỏi :

– Là vàng phải không ạ ?

Thầy Lương gật đầu :

– Đúng vậy, ta muốn bán chút vàng này lấy tiền làm lộ phí đi đường….

Anh Sáu gập bàn tay thầy Lương lại, đoạn đáp :

– Kìa thầy, thầy làm thế này khác gì trách vợ chồng con vô ơn…..Nhà con đâu đến mức không có tiền đưa cho thầy mà phải để thầy bán vàng…..Đừng nói là tiền, mà nếu phải bán đi cơ ngơi này con cũng sẵn lòng.

Thầy Lương mỉm cười :

– Ý tốt của vợ chồng anh chị ta hiểu và rất lấy làm cảm kích…..Nhưng tính ta từ xưa tới nay vẫn vậy, cái gì đáng lấy ta sẽ lấy…..Chuyện giúp cho nhà anh chị chỉ là 1 chuyện nhỏ….Tuy nhiên cơ duyên lại vô cùng lớn, anh chị còn cả 1 hành trình khó khăn phía trước. Hãy để tiền bạc lại mà lo việc sau này. Đừng nghĩ đến việc trả ơn ta, cuộc đời ta thích ngao du, nay đây mai đó, không màng tới chuyện giúp người mà phải được báo đáp. Nếu anh chị vẫn cố ép, ta đành mạo muội xin phép rời khỏi đây ngay.

Biết thầy là người cương trực, nói 1 là 1, 2 là 2 nên vợ chồng Sáu – Chín không dám nài nỉ thêm lời nào……Chín thở hắt ra nhìn chồng :

– Thầy Lương là như vậy đấy….Thầy đã nói thế thì vợ chồng con cũng đành nghe theo. Bây giờ cũng gần tối rồi, tiệm vàng cũng đóng cửa hết, để sáng mai con dẫn thầy đi bán. Giờ thầy ngồi đây nói chuyện với chồng con, mẹ con con xuống bếp chuẩn bị cơm nước…..Hôm nay cả nhà ta phải ăn mừng mới được….Quỳnh, xuống bếp giúp mẹ.

Cái Quỳnh vâng dạ rồi đi theo Chín xuống dưới bếp, bên trên nhà, anh Sáu ngồi rót trà hầu chuyện thầy Lương……Chín nói đúng, con người thầy Lương là như vậy, đi đến đâu cũng hòa đồng, vui vẻ, khi đã giúp ai là giúp tận tâm bằng tất cả những gì mình có, đặc biệt không bao giờ thầy nhắc đến hai từ “ n Huệ “. Một ông lão đáng kính với tấm lòng bao dung, nhân hậu đã trở thành giai thoại sống truyền miệng tại 1 số địa phương.

Thầy Lương hay người ta còn gọi ông với cái tên thầy Tàu……

[………]

Cũng trong buổi tối ngày hôm ấy, tại phố huyện, “Tiệm Vàng Lâm – Trang “. Đã 2 ngày hôm nay, chủ tiệm vàng tên Lâm cứ ở lì trong phòng chế tác, không chịu ăn uống….

“ Cộc…Cộc…Cộc “

– Mình ơi, ra ăn cơm….Từ sáng tới giờ mình cứ ở trong phòng, chẳng lo chuyện buôn bán gì cả…?

Gõ cửa gọi mà không thấy ai trả lời, bà Trang, vợ ông Lâm mới khẽ đẩy cửa bước vào trong……Thấy chồng ngủ gục trên bàn làm việc, bà Trang tiến tới khẽ lay người chồng :

– Mình ơi, dậy xuống ăn cơm xong hẵng ngủ…..

Đã 2 ngày nay, bà Trang thấy chồng có những biểu hiện kỳ lạ…..Ban ngày chỉ ở trong phòng làm việc, không chịu ra ngoài…..Cơm cũng chẳng buồn ăn, liên tục nói là bận công việc, bê cơm lên cũng chỉ ăn vài miếng rồi bỏ mứa lại. Thấy trên bàn khá bừa bộn, bà Trang chép miệng thở dài :

– Không biết bận cái gì mà bỏ bê hết cả mọi thứ thế này…..Làm gì làm cũng phải ăn mới có sức chứ.

Đang dọn lại đồ cho gọn gàng thì bà Trang thấy có cái hộp sắt ngay cạnh tay chồng, lấy cái hộp mở ra xem, bên trong có 1 đồng xu vàng, đồng xu này bà Trang chưa từng thấy trước đây…..Bà Trang cũng nhớ là tiệm vàng nhà mình chưa từng làm qua mẫu đồng xu như thế này bao giờ.

Cầm đồng xu trên tay, lật qua, lật lại nhìn ngắm….Bà Trang lẩm bẩm :

– Trông giống như 1 đồng xu cổ, còn có cả chữ Tàu…..Hình như hôm trước ông ấy có khoe là mua được một món hời từ 1 thằng ngố nhắng nào đó. Có khi nào là đồng xu này không ?

Là dân buôn bán vàng, cầm đồng xu bà Trang biết đó là vàng thật…..Bỗng bà Trang giật mình khi ông Lâm mở trừng mắt, với tay chụp lấy cổ tay đang cầm đồng xu của vợ…..Giọng gay gắt :

– Đưa đồng xu cho tôi…..Trả lại đây….

Bà Trang vội trả lại đồng xu, đoạn cự lại chồng :

– Ông làm tôi hết cả hồn…..Tôi chỉ xem thôi chứ có lấy của ông đâu mà làm thấy ghê…Xuống ăn cơm đi, các con nó đang đợi kia kìa.

Nhìn đôi mắt chồng trũng sâu, thâm quầng, người thì gầy rộc hẳn đi chỉ sau có 2 ngày, bà Trang không khỏi lo lắng :

– Này, 2 ngày hôm nay ông ở lì trong đây…..Đêm cũng không ngủ có phải không ? Nhìn ông sắp không ra hồn người rồi đấy. Ông nghiên cứu, xem xét cái gì mà say mê vậy ?

Ông Lâm cẩn thận cất đồng xu vào trong hộp sắt, đoạn quay đầu nhìn vợ, nở 1 nụ cười có vẻ bí hiểm, ông Lâm thì thào :

– Hehehe, không phải chỉ có 1 đồng xu này đâu…..Còn rất rất nhiều những đồng xu giống như thế….Và tôi, tôi sẽ là người tìm ra chúng…..Hehehe…

Bà Trang sởn da gà với điệu cười của chồng, chép miệng, bà Trang thở dài thườn thượt :

– Ông toàn nói linh ta linh tinh….Đợi ông mà biết thì cả thiên hạ này người ta biết rồi…..Thôi, mời ông xuống ăn cơm cho mẹ con tôi nhờ. Vợ chồng cái Nhi hôm nay cũng về ăn cơm đấy. Chúng nó hỏi bố từ chiều đến giờ…Đến bữa rồi, xuống ăn đi còn gặp các con…..

Ông Lâm đứng dậy, dáng đi thất thểu theo vợ xuống dưới nhà……Trong bữa cơm, ông Lâm gắp món gì ăn cũng chê, nhai nhộm nhoạm thì lại nhổ ra làm ai cũng thấy khó chịu.

Bà Trang cằn nhằn :

– Này, ông ăn uống cái kiểu gì đấy…..Bàn ăn bao nhiêu món thế này mà món nào ông cũng nhăn mặt như ăn phải thuốc độc…..Hôm nay tôi còn làm toàn món ông thích thôi đấy. Ông tính trêu tức tôi có phải không ?

Ông Lâm mặt cau lại nhưng không nói năng gì, cô con gái tên Nhi gắp cho bố miếng cá kho, đoạn cười xòa :

– Kìa bố, con nhớ bố thích ăn nhất là món cá kho tộ này mà….Bố ăn đi, mẹ nấu ngon lắm.

Nhìn khúc cá con gái gắp cho vào bát, ông Lâm dịch người lại, mặt nhăn nhó, tay xua xua :

– Bỏ ra đi….Tao không ăn….mấy cái này….

Có mặt con rể ở đây, bà Trang nhịn từ đầu bữa đến giờ, sức chịu đựng có giới hạn…Đặt cái bát khá mạnh xuống bàn, bà Trang mắng chồng :

– Á à, ông chê cơm tôi nấu….Hay là ông có con nào bên ngoài rồi phải không ? Hai hôm nay ở lỳ trong phòng chế tác bảo công việc, công việc gì hay đang suy tính xem làm thế nào để đuổi tôi đi, rước con đĩ nào về cái nhà này……Ông nói đi…

Vợ chồng cô con gái vội can :

– Kìa mẹ, sao mẹ lại nói thế…..Chắc bố con ốm nên ăn vào đắng mồm, đắng miệng thôi mà…..Mẹ bình tĩnh đi…..

Đúng lúc đó, bên ngoài cửa có người gọi :

– Cô Trang, chú Lâm ơi……Ra tôi bảo cái này….

Bà Trang nghe giọng thì nhận ra người đang gọi là bà Tuyến nhà hàng xóm kế bên…..Nén giận, bà Trang chạy ra cửa, vẫn cố tươi cười đáp :

– Bác Tuyến đấy ạ, bác ăn cơm chưa…? Vào nhà em ăn luôn này….

Bà Tuyến tay bê 1 cái mẹt nhỏ, trong mẹt có 2 bát tiết canh, ít lòng non, dạ dày, thịt lợn luộc, có cả rau thơm….Đợi bà Trang mở cửa, bà Tuyến đưa cái mẹt cho bà Trang, đoạn cười tươi nói :

– Nhà tôi cũng chuẩn bị ăn đây…..Không giấu gì cô chú, hôm nay thằng cháu nhà tôi nó đi vùng cao về, mua được con lợn đen…..Làm mấy món, vợ chồng tôi đem sang biếu cô chú bát tiết canh ăn cho mát….Yên tâm, lợn sạch tự tay nhà giết không pha hay cho thêm cái gì đâu. Cô nhận nhé…

Bà Trang nhìn cái mẹt đầy đủ mỗi thứ 1 ít mà thích thú :

– Ôi, quý hóa quá…..Em cảm ơn bác, vừa đúng lúc hôm nay vợ chồng cháu Nhi nó về chơi….Có món này là ngon quá rồi.

Bà Tuyến chào bà Trang rồi đi về nhà, bà Trang gọi con gái :

– Nhi ơi, ra đóng cho mẹ cái cửa….

Nhi chạy ra, nhìn mẹt thịt với 2 bát tiết canh, Nhi nhăn mặt :

– Bác ấy cho hả mẹ…..Ui, nhà mình xưa giờ có ai ăn tiết canh đâu….Chồng con hình như cũng chẳng ăn…

Bà Trang tặc lưỡi :

– Ừ thì biết thế, nhưng người ta cho chẳng lẽ không nhận….Cứ đem vào, ăn cái gì ăn, không ăn lát đem đổ đi….Mẹ kéo cửa đây cho đỡ bị làm phiền…

Nói đoạn bà Trang kéo luôn cả cửa sắt rồi đóng cửa chính khóa lại……Vào đến bàn ăn, bà Trang đang định hỏi con rể có ăn tiết canh không thì đã thấy ông Lâm 1 mình 2 bát tiết canh xúc ăn ngấu nghiến…..Ăn mà tiết canh vành cả ra miệng, bà Trang nhìn con gái…Cô con gái cũng lấy làm ngạc nhiên :

– Lúc…lúc con bê vào…..đã thấy bố đợi….Nhìn thấy phát bố lấy 2 bát tiết canh ăn luôn….

Bà Trang nhăn mặt :

– Lạ nhỉ, ở với bố mày bao nhiêu năm nay, có bao giờ mẹ thấy ông ấy ăn đồ sống đâu, đến gỏi cá nhúng qua nước chanh còn không ăn, nói gì đến tiết canh…..Mà này cái ông kia, ăn 1 bát thôi, để cho thằng Huy 1 bát.

Anh con rể tên Huy vội lắc đầu :

– Dạ thôi mẹ ạ, con không ăn đâu…..Con cũng không ăn được món này.

Mặc kệ mọi người nói chuyện, ông Lâm cứ thế xúc rồi nhai nhồm nhoàm, chẳng mấy chốc bay luôn 2 bát tiết canh……Ăn xong nhìn ông Lâm mặt mũi có vẻ tươi tỉnh hẳn ra, nhìn vợ, ông Lâm nhoẻn miệng cười, hàm răng vẫn còn dính tí tiết đỏ lòm….Ông Lâm nói :

– Hehehe….,món này ngon lắm…..Từ mai trở đi….Ngày nào bà cũng phải làm món này cho tôi ăn…..Nhớ đấy nhé…..Giờ tôi lên phòng làm việc…..Đừng có làm phiền….Hehehe….Hihihi….Ta sẽ có được rất nhiều vàng……Hehehe…hehehe….

Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 0 Average: 0]
Dark mode