Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác nội dung của KenhSachNoi.Com, hãy search trên Google vi cú pháp: "Từ khóa" + "kenhsachnoi.com". (Ví dụ: Sách ni miễn phí kenhsachnoi.com). Tìm kiếm ngay

Cải Táng Trường Lê – Chương 32 Câu Chuyện Bên Ngoài Hiên Nhà

Chap 32 : Câu Chuyện Bên Ngoài Hiên Nhà.

Còn đang rùng mình bởi tiếng chim lợn thì cả 2 thanh niên nghe thấy tiếng dép loẹt quẹt đi từ ngoài sân vào…..Bà Hậu hai tay bê mâm cơm đặt luôn xuống cái phản tre để ở hiên nhà.

Vừa xắn tay áo, bà Hậu vừa nói :

– Chim lợn ở đâu tự nhiên kêu lên sợ thế…..Thuận, ra ăn cơm đi, bác để ngoài hiên ăn cho mát. Hào, con ăn cháo nhé, mẹ lấy cho.

Thuận vâng dạ đi ra hiên, Hào cũng vội xỏ dép đi theo vì không muốn nằm trong giường 1 mình….Hào đáp :

– Thôi….con ăn cơm được….Không ăn cháo đâu mẹ….Con ăn với thằng Thuận luôn.

Thuận ra hiên sắp bát đũa, Hào đi sau bà Hậu, khẽ kéo tay mẹ, Hào hỏi nhỏ :

– Mẹ….có…có phải….ông Nhẻm chết từ….chiều tối ngày hôm qua rồi không ?

Bà Hậu gật đầu :

– Ừ đúng rồi, nhưng sao mày biết ? Hôm qua mày đi với thằng Thuận tối muộn mới về….Về nhà cái lăn ra ngủ luôn, cả ngày hôm nay thì ốm không mở mắt được…..Cũng tại mày mà mẹ không sang bên đám ma bố con ông ấy được đấy. Sáng mai có gì mày với mẹ sang đó thắp cho bố con ổng nén nhang, tiện xem bà con đóng góp như thế nào thì mình theo…..Không góp công cũng phải góp của chứ….Thôi, ra ăn cơm đi..

Hào vừa đi vừa lẩm bẩm :

– Thế….thế là….đúng rồi….Đúng là….hồn ma ông Nhẻm thật….rồi…

Bà Hậu nghe không rõ :

– Mày lẩm nhẩm cái gì đấy hả con…..

Hào quay lại nói với mẹ :

– Thôi…mẹ ơi…..Ngày mai mẹ sang đó thắp hương một mình đi….Con…con không sang đâu…..Con…còn ốm…lắm…

Hào vốn sợ ma từ bé, hôm trước hiếu kỳ nên mới chạy theo dân thôn ra nghĩa địa xem xác thằng Nhút chết bên dưới cái huyệt mà nhà bà Vân đào sẵn cho chồng…..Chứ bình thường có các thêm vàng Hào cũng chẳng dám 1 mình đi ra mấy chỗ vắng vẻ chứ đừng nói là nghĩa địa…..Đêm hôm đi soi ếch phải có bạn đi cùng Hào mới dám đi.

Đang ngồi ăn cơm, bà Hậu mới hỏi Thuận :

– Mà Thuận này, khi sớm cháu đến đây cháu bảo thằng Hào nhà bác ốm là do bị ma ám…..Như…vậy là sao ? Bác cứ thắc mắc nãy giờ……

Thuận với Hào nhìn nhau có phần bối rối, cả 2 đều không muốn làm bà Hậu lo lắng….Thuận đành phải tìm cách nói đỡ đi :

– Dạ….thì…là do chiều hôm qua thằng Hào đi ra nghĩa địa xem thằng Nhút chết bên dưới huyệt đó bác…

Bà Hậu chép miệng :

– Sao thế được, xem thì cả cái thôn này bao nhiêu người xem….Mà nói ngay như cháu, sáng nay bác thấy bảo cháu còn đi cùng ông Kha với mấy người nữa ra đó kéo xác thắng Nhút lên khỏi huyệt còn gì…..Sao mỗi thằng Hào bị ám là sao ?

Có được chút kinh nghiệm sau khi tới nhà thầy Xạ xem bói, Thuận trả lời :

– Thì tại ma quỷ cũng phải hợp vía, hợp vong mới ám được chứ bác…..Cũng chắc gì là do chuyện thằng Nhút đâu…..Các cụ trong làng cũng bảo ngoài đó có 1 ngôi mộ bị sụt, nứt, âm khí nặng lắm……Thằng Hào từ nhỏ đã yếu bóng vía, bị ám cũng dễ hiểu mà…

Nghe Thuận giải thích có vẻ hợp lý, bà Hậu gật gù quay sang nói với con trai :

– Đấy, mẹ đã bảo mày bao lần rồi…..Đã yếu bóng vía thì đừng có mà đi đêm, đi hôm, soi ếch với chẳng bắt lươn….Còn mò ra nghĩa địa làm gì…..Thôi, từ giờ chừa nghe con….May có thằng Thuận tìm được thầy, không thì chẳng biết thế nào đâu con ạ….Bác cảm ơn Thuận nhé..

Thuận gật gật đầu mà thấy ngượng, bà Hậu đâu có biết đầu cua tai nheo tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ Thuận…..Giờ nghĩ lại, giá như đêm hôm trước Thuận nghe Hào đừng ra nghĩa địa soi ếch thì đâu đến cơ sự này.

Bà Hậu đứng lên đi vào trong nhà, đoạn nói :

– Hai đứa cứ ăn cơm đi….Ăn xong Thuận bê giúp bác để ra chạn chỗ bể nước, mai bác rửa cho…Bác vào mắc màn cho cái Huyên nó ngủ…

Hào vội hỏi :

– Mẹ…hôm nay để thằng Thuận ngủ lại đây với con nhé….

Thuận ngơ ngác :

– Ấy, không được….Lát tôi còn phải về, hôm qua đã ngủ ở nhà bác Kha rồi….Người bẩn còn chưa cả tắm đây này….Sáng mai tôi còn đi làm.

Hào nài nỉ :

– Cái đó lo gì, lát ông tắm ở đây rồi lấy quần áo tôi mà mặc…..Ngủ với tôi 1 hôm, mai có gì tôi lấy xe đạp chở ông đến nhà máy gạch….Giờ về nhà cũng làm gì đâu…

Bà Hậu gật đầu :

– Ừ, Hào nó nói đúng đấy….Cháu ngủ lại đây di, cho thằng Hào nó đỡ sợ….Về nhà cũng có 1 mình…Mà ông Kha ông ấy bảo cả thôn buổi tối chớ có đi đâu. Mai đi làm lấy xe đạp bác mà đi….

– Ở đây đi mà, mai tôi hứa chở ông đi làm…- Hào cố nài.

Thuận đồng ý, nghĩ giờ về nhà nằm 1 mình bảo không sợ thì là nói phét……Ở đây có người nọ người kia vẫn hơn. Đợi bà Hậu đi vào trong, Hào mới hỏi nhỏ :

– Thầy mà mẹ tôi nói là thầy Xạ phải không ? Ông sang bên đó nhờ thầy cứu tôi à ?

Thuận khẽ trả lời :

– Ừ, tôi với ông là bạn thân từ nhỏ…Đi đâu cũng có nhau, chuyện ông bị ám cũng do tôi…..Không giấu gì ông, tôi đem hết tiền dành dụm làm mộ cho bà sang đưa thầy Xạ cả rồi….Hai ngày nữa, thầy ấy sẽ…….

Đang nói đột nhiên Thuận dừng lại vì nhớ lại lời thầy Xạ dặn, chuyện trừ ma, diệt quỷ 2 ngày tới không được kể cho bất cứ ai…..Thuận thở dài :

– Mà thôi, ông biết vậy là được rồi…..Cũng may mà thầy ấy cho bùa về cứu được ông, không tôi cũng chẳng dám nhìn bác Hậu nữa…

Hào cũng chẳng muốn hỏi thêm vì đã đủ sợ lắm rồi…..Nhưng nhớ đến 1 chuyện khiến Hào tủm tìm cười :

– À mà này, hôm nay ông sang đó có gặp mẹ con bà hàng nước không ?

Thuận biết Hào đang hỏi ý về con gái bà hàng nước, Thuận đáp :

– Có nhưng chỉ gặp con bà ấy thôi….Bà ấy ốm hôm nay không dọn hàng…..Nhưng sao ?

Hào tặc lưỡi :

– Sao đâu ? Hỏi chơi thôi mà…..Thế con gái bà ấy thế nào ?

– Thế nào là thế nào ? Thôi đi ông tướng, thích lắm rồi phải không ? Tôi biết tên cô ta đấy….- Thuận nói.

Hào tròn mắt :

– Tên gì vậy ? Nói tôi biết với…

Thuận biết là thằng bạn mình thích con gái bà hàng nước từ hôm qua, Thuận kể cho Hào nghe chiều nay mình và con gái bà hàng nước gặp nhau như thế nào…..Hào xuýt xoa :

– Tên là Hương à ? Tên đẹp thế…..Nghe tên là đã thấy thơm rồi….

Thuận tiếp :

– Nhưng tôi bảo này, tôi có cảm giác mẹ con bà hàng nước không được bình thường….

Hào nhíu mày :

– Lại thế rồi, nói mới nhớ, tối hôm qua lúc đi về ông cũng bảo như vậy…..Tôi chẳng thấy có gì bất thường ở đây cả…Có chăng là Hương quá xinh đẹp, dịu dàng và nhẹ nhàng so với bà mẹ ghê gớm của em ấy mà thôi…..Nhưng con gái xinh thế không ghê gớm không được. Chậc, làm sao để quen được Hương bây giờ nhỉ ? Tôi mê luôn từ cái nhìn đầu tiên ông ạ….Người đâu đẹp thế không biết….Đẹp vậy sợ sang tán, bọn trai Phượng Nghĩa nó đánh chết luôn ấy chứ….

Thuận lắc đầu :

– Không đâu, dân bên thôn Phượng Nghĩa hình như rất sợ mẹ con bà hàng nước, cũng như là thầy Xạ…..Khi tôi hỏi đường đến nhà thầy Xạ, người ta còn mắng tôi rồi vội bỏ đi luôn….Lúc đi với Hương, tôi thấy ai đi ngang qua cũng vội vàng tránh né, còn chẳng dám nhìn tôi với Hương…Chính miệng Hương còn bảo dân thôn sợ Hương….

– Làm gì có chuyện ấy, ông nhầm thế nào….Xinh đẹp như vậy mà sợ thì chỉ có là ma thì….người….ta mới…sợ…- Đang nói, bỗng Hào run run giọng….

Hai thanh niên nhìn nhau cùng nuốt nước bọt, Hào ấp úng :

– Chẳng….chẳng lẽ….Hương là….ma ư ?

Thuận không dám gật đầu, chỉ khẽ đáp :

– Ma hay không thì tôi không biết…..Nhưng mà có 1 cái tôi nhìn thấy ở 2 mẹ con Hương….

– Cái…gì vậy ? – Hào mắt trước mắt sau hỏi thì thầm.

Thuận trả lời :

– Dưới vành nón bà hàng nước và trong vành ô của Hương đều có dán 1 lá bùa…..Hôm qua tôi có nói với ông là hai mẹ con họ dù trời không nắng cũng vẫn che ô, vẫn đội nón…..Hình như họ phải che vì sợ ánh sáng mặt trời thì phải……Ông nghĩ mà xem, người bình thường tại sao lại dán bùa và có những biểu hiện quái lạ như vậy ?

Càng nghe, Hào lại càng sởn da gà…..Bên ngoài trời tối om, tiếng chão chuộc kêu ọt ẹt, tiếng côn trùng kêu râm ran…Hào thẫn thờ, đần cả mặt, miệng lắp bắp :

– Hương….là ma…thật ư ?

Đúng lúc ấy, có 1 bàn tay chạm vào vai Hào từ phía sau :

– Ai….ai là ma vậy ?

Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 0 Average: 0]
Dark mode