Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác nội dung của KenhSachNoi.Com, hãy search trên Google vi cú pháp: "Từ khóa" + "kenhsachnoi.com". (Ví dụ: Sách ni miễn phí kenhsachnoi.com). Tìm kiếm ngay

Cải Táng Trường Lê – Chương 35 Phần Ký Ức Phai Mờ

Chap 35 : Phần Ký Ức Phai Mờ…

Sáng sớm ngày hôm sau, vợ chồng Nhi đang gấp chăn, chỉnh trang lại căn phòng ngủ để chuẩn bị về thì bà Trang đi sang. Thấy con gái với con rể đã sửa soạn xong, bà Trang nói :

– Mẹ cứ tưởng lần này chúng mày về đây chơi ít cũng dăm ba hôm chứ ? Mới về sáng qua, sáng sớm nay đã đi rồi.

Nhi cười an ủi mẹ :

– Tối qua con cũng bảo mẹ rồi mà, con có việc ở cơ quan. Lần này về Hà Nội cũng là tiện đi công chuyện nên con ghé qua nhà 1 buổi. Chiều nay con phải họp nên giờ vợ chồng con về luôn. Công việc của con bố mẹ cũng lạ gì, để Tết vợ chồng con về đây chơi rồi ăn Tết với bố mẹ luôn, mẹ nhé.

Bà Trang thở dài :

– Ừ thôi đành vậy…..Thế hai đứa đi cẩn thận, đi sớm về sớm….

Huy hỏi :

– Bố con đâu hả mẹ ?

Bà Trang đáp :

– Đêm qua lại ngủ ở dưới phòng chế tác rồi…..Lát nữa xuống mẹ gọi ông ấy ra, 2 đứa chào ông ấy 1 câu. Con cái nó về chơi mà bố cứ dửng dưng như không ấy….Cái ông này gần đây tính khí thay đổi chóng cả mặt. Mẹ là mẹ nghi dấm dúi bồ bịch bên ngoài lắm….

Nhi cười :

– Thôi mà mẹ, mẹ cứ nghĩ nhiều càng nhanh già…..Bọn con xong rồi, mình đi thôi anh….Qua phòng chào bố rồi vợ chồng mình về.

Xuống tới phòng chế tác, bà Trang gõ cửa mấy lần nhưng bên trong không có ai trả lời….Khẽ mở cửa bước vào trong, bà Trang thấy ông Lâm đang nằm quay mặt vào tường trên chiếc giường đơn nhỏ đặt trong góc phòng.

– Ông Lâm, ông Lâm ơi…..Vợ chồng cái Nhi nó chuẩn bị về rồi này….Các con nó xuống chào ông….

Chẳng thấy chồng đáp lại, cả 3 người nghe có tiếng gáy nhẹ…..Nhi nói :

– Thôi mẹ ạ, chắc bố làm việc cả đêm nên ngủ mệt….Có gì mẹ chào bố giúp bọn con nhé.

Quay lại nhìn Huy, Nhi thấy chồng mình đang đổ mồ hôi, sắc mặt nhợt nhạt, mắt cứ nhìn vào trong phòng không chớp….Nhi hỏi :

– Anh sao vậy ? Nhìn anh không được khỏe, ốm rồi ư ?

Bà Trang cũng lo lắng cho con rể :

– Sao tự nhiên lại đổ mồ hôi mà mặt tái đi thế ? Này có đi được xe không ? Hay để mẹ đi mua thuốc….?

Huy lắp bắp, xua tay đáp :

– Dạ…không…không sao đâu mẹ….Tự nhiên con thấy rùng mình một…chút…Con…không sao…

Bà Trang đóng cửa phòng lại, đoạn nói :

– Có khi là do dậy sớm trời nó hơi lạnh…..Đi đường 2 vợ chồng nhớ mặc áo khoác vào….

Nhi xách ba lô, Huy dắt xe máy ra vỉa hè…..Bước chân ra khỏi tiệm vàng, Huy thấy dễ chịu mà thoải mái hơn hẳn, không bị áp lực đè nén đến mức khó thở như vừa rồi…..Khi nãy nhìn vào trong giường chỗ ông Lâm nằm, Huy có cảm giác căn phòng chế tác vàng bạc tỏa ra 1 luồng khí lạnh, cộng với đó là 1 mùi thối như thức ăn để lâu bị thiu hỏng. Nhưng thứ khiến Huy sợ hãi đổ mồ hôi là nơi chiếc giường bố vợ đang nằm, trong khoảnh khắc Huy đã thấy người nằm trên giường không phải là bố vợ mà là 1 thứ gì đó có màu đen tuyền, không có hình dạng xác định, lúc như bùn nhão, lúc lại như sương khói tỏa ra bao phủ lấy chiếc giường….Nhưng sau khi chớp mắt, Huy không còn thấy những hiện tượng kỳ dị đó nữa.

Đến lúc này, với những gì đã xảy ra, cộng thêm trực giác lẫn cảm nhận của chính mình….Huy khẳng định thứ bất thường khiến ngôi nhà trở nên bất ổn, làm cho Huy bất an, lo sợ suốt từ tối ngày hôm qua đến bây giờ chính là ông Lâm, bố vợ của Huy.

Chở Nhi đi được chừng vài km, Huy dừng xe sát vào lề đường, đoạn quay lại nói với vợ :

– Em này…..Anh thấy bố….không…ổn đâu…..Hình như….bố gặp chuyện gì rồi…thì phải..?

Nhi là người theo chủ nghĩa duy vật, hiện giờ còn đang làm việc trong 1 cơ quan nhà nước tại tỉnh Hải Dương thế nên mấy chuyện tâm linh, ma quỷ Nhi chẳng bao giờ tin….Ngặt nỗi ghét của nào, trời lại trao của đó, vì làm ở Hải Dương nên Nhi quen Huy, qua mấy lần tìm hiểu thấy Huy là người đàn ông nhẹ nhàng, tình cảm, biết quan tâm, chăm sóc phụ nữ nên cả 2 yêu nhau rồi tiến tới hôn nhân sau khi quen được đúng 3 tháng. Tính ra cả 2 cưới nhau tính đến giờ mới được năm rưỡi…..Do yêu nhanh, cưới vội nên Nhi còn chưa kịp tìm hiểu gì về gia đình Huy. Lúc đó chỉ biết cưới được người mình yêu thì dù rào cản gia đình có thế nào cũng qua được hết….Nhi vốn là 1 cô gái mạnh mẽ như vậy. Nhưng rồi, về ở với nhau, Nhi mới thấy cách sống cũng như quan niệm của Nhi với gia đình chồng hoàn toàn trái ngược…..Bố Huy mất từ năm Huy 15 tuổi, Huy ở với mẹ. Theo cách nói của Nhi thì bà Thương mẹ Huy là 1 người cực kỳ đồng bóng và mê tín.

Huy tuy không đến mức gọi là có căn, có quả như mẹ nhưng do ảnh hưởng từ mẹ nên cũng rất tín. Một bên sống kiểu duy tâm, còn 1 bên lại sống theo kiểu duy vật……Lắm lúc ở nhà chồng mà Nhi cũng thấy bức bối bởi mùi nhang, mùi trầm nồng nặc suốt cả ngày, lắm hôm Nhi đang làm việc cần sự tập trung thì bà Thương lại bỏ sách bỏ mõ ra vừa đọc vừa gõ, vừa tụng. Chẳng thế mà lần này về nhà bố mẹ đẻ, Huy đem chuyện ma quỷ ra nói Nhi lại tức giận như vậy.

Nhi hỏi :

– Bố em làm sao ? Em để ý từ đêm qua đến giờ anh đang ám chỉ bố em hơi nhiều đấy nhé ?

Huy nhẹ nhàng ôn tồn :

– Em phải nghe anh, anh biết xưa giờ em rất khó chịu khi anh hay mẹ nói đến mấy chuyện tâm linh…..Thế nhưng lần này em có giận, có đánh anh anh vẫn phải nói….Bởi vì anh lo cho bố, anh không biết nguyên nhân từ đâu….Nhưng…nhưng mà anh có thể khẳng định……Bố hiện giờ….không phải là bố của chúng mình đâu….

Nhi gắt :

– Không phải bố của em thì là bố của ai ? Lần này bố bận công việc nên có hơi không quan tâm đến con cái….Mới vậy thôi mà anh đã nghĩ xấu về bố rồi.

Huy cố gắng giải thích cho vợ :

– Ý anh không phải vậy…..Thôi, anh nói thẳng…..Anh có cảm giác bố đang bị ma ám, quỷ nhập hay sao ấy….Mẹ anh từng bảo, người bị ma quỷ ám hại khi nằm ngủ chỉ quay mặt vào tường, thích ăn đồ sống, sợ ánh nắng mặt trời…..Bây giờ vợ chồng mình quay lại, chỉ cần bảo bố ra ngoài trời đứng dưới ánh nắng xem bố có dám không là biết ngay thôi….

Nhi ngửa mặt nhìn lên trời, đã 6h sáng nhưng trời hôm nay âm u….Nhi đáp :

– Anh nhìn mà xem, trời còn như sắp mưa đây này thì lấy đâu ra nắng….Với nữa anh bớt chuyện gì cũng đem mấy cái mà mẹ dạy anh áp dụng vào thực tế đi….Em thấy anh cũng đầy lần ngủ quay mặt vào tường, thế rồi mấy người ăn gỏi cá sống, ăn đồ sống chắc họ cũng bị quỷ ám, ma nhập hết à ? Thôi, mất thời gian quá, anh chở em về Hải Dương ngay đi…..Chiều em còn phải đến cơ quan nộp báo cáo.

Huy ấp úng :

– Nhưng mà….bố……

Nhi gắt :

– Bố đã có mẹ lo, mà nhà em cả nhà xưa nay không tin chuyện ma quỷ……Anh quay lại nói vớ vẩn còn bị bố chửi cho chứ chẳng đùa đâu. Thôi, về nhanh không đang đi giữa đường lại mưa bây giờ…..Rách ruột.

Vừa nói, Nhi vừa đẩy Huy lên xe…..Nói hết nước hết cái mà vợ chẳng thèm nghe lại còn mắng mỏ, Huy chỉ biết lắc đầu, thở dài phó mặc mọi chuyện….Hai vợ chồng trên chiếc xe máy thẳng hướng quay về Hải Dương…..Trên đường đi Nhi vẫn phớt lờ mọi cảnh báo của chồng mà không biết được rằng, ông Lâm, bố cô đang mỗi lúc 1 trở nên đáng sợ…..Nhi cũng không thể ngờ được rằng, lần về nhà này cũng là lần cuối cùng cô được nhìn thấy bố lúc ông Lâm còn sống.

[……..]

6h sáng, tại nhà vợ chồng Chín – Sáu……Thầy Lương dậy từ sớm, Chín đưa con đi học, anh Sáu cả tối hôm qua may mắn được nói chuyện với thầy mà như được mở mang thêm cả một bầu trời kiến thức…..Thực tâm muốn giữ thầy ở lại nhà mình càng lâu càng tốt nhưng thầy Lương vẫn quyết định sẽ tạm biệt gia chủ trong ngày hôm nay.

– Thầy uống trà ạ…..Lát nữa vợ con đưa cháu đi học về sẽ mua đồ điểm tâm cho thầy….- Rót trà mời thầy Lương, anh Sáu nói.

Thầy Lương cảm ơn anh Sáu rồi khẽ nhấp ngụm trà, đoạn đáp :

– Làm phiền anh chị rồi…..Lát chị Chín về, anh nói chị ấy dẫn tôi ra tiệm vàng nhé.

Anh Sáu vâng dạ :

– Thầy yên tâm, ở gần đây có 1 tiệm vàng, lát vợ con sẽ đưa thầy đi..

Thầy Lương mỉm cười :

– Hôm qua anh chị có bảo tiệm vàng đó tên gì nhỉ ?

– Dạ, là tiệm vàng Lâm – Trang…..Tiệm vàng nằm ngay trên trục đường lớn chỗ quán cơm của vợ con đi chừng 1km nữa…- Anh Sáu trả lời.

– “ Tiệm Vàng Lâm – Trang “…..Khà khà, ta nghe giống giống với một tiệm kim hoàn mà ta từng ghé đến…..Tiệm kim hoàn đó tên là……

Nói đến đây bỗng thầy Lương dừng lại, thầy vừa định nhắc tới 1 chuyện gì đó thế nhưng trong trí nhớ của thầy bỗng dưng không còn nhớ được gì cả…..

Thầy Lương ấp úng :

– Ta vừa nói gì vậy nhỉ ?

Anh Sáu đáp :

– Thầy vừa bảo tiệm vàng Lâm – Trang giống với tiệm kim hoàn nào đó….

Ánh mắt có phần thẫn thờ, thầy Lương nói :

– Vậy….vậy ư ? Nhưng sao….ta chẳng….thể nhớ…được gì cả…..

Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 0 Average: 0]
Dark mode