Chap 38 : “ Dựa Vào Ý Trời “
– Có ai gọi bên ngoài thì phải ? – Anh Sáu nói với vợ…
Chín lắng nghe trong tiếng mưa rào thì đúng là có người đang gọi tên mình…
“ Cô Chín ơi…..Cô có nhà không ? Cô Chín ơi. “
Chín đáp :
– Ừ đúng rồi, để em chạy ra xem…
Nói xong Chín đứng dậy, với lấy cái ô xỏ dép đi ra sân…..Trong cơn mưa tầm tã, Chín thấy 1 người mặc áo mưa màu xanh thẫm, hai tay bám vào cánh cổng, thấy Chín cầm ô đi ra, người này vẫy tay gọi lớn :
– Cô Chín….May quá, cô đây rồi…..Mở cổng cho chị với..
Nheo mắt nhìn, Chín nhận ra người đang đứng ngoài cổng chính là bà Trang, chủ tiệm vàng Lâm – Trang mà sáng nay Chín chở thầy Lương đến bán vàng. Chín tính bộc trực, ngay thẳng, có gì nói nấy nên sau vụ sáng nay Chín không ưa con mụ chủ tiệm vàng này.
Chín không ra mở cổng ngay mà đứng ở sân hỏi :
– Mưa gió thế này chị không ở nhà, đến đây có chuyện gì vậy ? Không sợ sét đánh sao ?
“ ÙNG “
“ OÀNG…OÀNG “
Chín vừa hỏi xong thì sét đánh xẻ ngang bầu trời, chớp giật đùng đùng…..Đứng ngoài cổng, bà Trang run quắn cả người, mở miệng cầu xin :
– Cô Chín ơi, cô mở cổng giúp chị……Chị cắn rơm, cắn cỏ lạy cô…..Cứu chị với…..Cô giúp chị với….Chị….sai rồi…
Nhìn mụ Trang khẩn khoản, vừa nói vừa mếu như sắp khóc, Chín tặc lưỡi đi ra lấy chìa khóa mở cổng, đoạn hỏi tiếp :
– Giúp gì ? Nhà tôi thì giúp gì được nhà chị….Mà nhà chị tiền vàng, của cải nhiều như nước, còn cần giúp gì ?
“ Cạch “
Cổng vừa mở ra, bà Trang lao nhanh vào trong, hai tay bấu lấy tay Chín, nước mắt ngắn dài :
– Cô Chín……Ông cụ sáng nay đi với cô đến nhà tôi đâu rồi……Cô cho tôi gặp ông cụ với……Tôi xin cô, cứu nhà tôi với cô ơi. Chồng…chồng tôi…biến…mất rồi….
Nghe đến đây Chín cũng giật mình, ghét thì ghét thật, nhưng nhìn bà Trang mặt mũi tái mét, đầu tóc ướt nhẹp, tay chân run rẩy vì mưa lạnh, Chín mủi lòng thương, dẫn bà Trang vào trong nhà…..Vừa bước đến bậc thềm, nhìn thấy thầy Lương đang uống trà cùng anh Sáu chồng Chín….Bà Trang bước vội vấp té suýt nữa ngã vỡ cả mồm….Lồm cồm bò dậy, mặc nguyên cái áo mưa nước chảy tong tong, bà Trang cởi mũ áo mưa, khóc lóc kêu cứu thầy Lương…
– Ông ơi, ông giúp nhà con với……Con có mắt như mù, con lỡ nói mấy lời không nên không phải với ông…..Ông tha tội mà cứu chồng con, con xin ông…
Thầy Lương với anh Sáu vội đỡ bà Trang dậy, nhìn thấy anh Sáu không những khỏe mạnh mà còn đi lại được, bà Trang ú ớ :
– Chú…chú Sáu…..Chú khỏi bệnh…rồi à ?
Anh Sáu đáp :
– Ơn trời tôi được thầy Lương đây ra tay cứu giúp, cũng vừa mới tỉnh lại ngày hôm qua…..
Thế là bà Trang lại quỳ mọp xuống, hai tay bám lấy chân thầy Lương khẩn khoản :
– Thầy ơi, thầy làm ơn làm phước…
Thầy Lương khẽ thở hắt ra hỏi :
– Được rồi, có gì thì đứng lên hãy nói…..Chị lặn lội mưa gió đến đây tìm ta chắc chồng chị gặp chuyện rồi phải không ?
Bà Trang bật khóc :
– Hu hu, vâng thầy ạ…..Sau khi thầy và cô Chín ra về, độ nửa tiếng sau con đi gọi ông ấy thì không còn thấy ông ấy đâu cả. Nhà trên, nhà dưới, con tìm các phòng, gầm giường, hộc tủ cũng chẳng thấy bóng dáng chồng con đâu……Lúc đó con mới nhớ tới lời thầy, thầy bảo chồng con bị quỷ nhập, trong nhà xuất hiện âm khí, không mau giữ lại sẽ gặp họa……Trời mưa to, con chẳng biết làm sao, con vội vàng chạy đến đây tìm cô Chín mong gặp được thầy để cầu cứu.
Chín nói :
– Đã tìm kỹ chưa, có khi nào ông ấy sang nhà hàng xóm không ?
Bà Trang lắc đầu nguầy nguậy :
– Không cô ạ, tôi chạy sang mấy nhà gần đó rồi, họ nói không có gặp chồng tôi…..Ngoài ra…..trước khi đến đây, tôi còn phát hiện trong nhà có người ăn thịt sống, cá sống, xương cá, thịt thừa thối um bên dưới gầm bàn…..Mấy ngày hôm nay chồng tôi cũng có những biểu hiện lạ, 3 đêm đều ở lì dưới phòng chế tác, không ăn uống mấy, mọi ngày ăn cơm tôi nấu đều khen ngon, giờ giở chứng, ăn vào mồm nhè ra…..Ở với nhau mấy chục năm, chưa bao giờ tôi thấy ông ấy ăn đồ sống….Thế mà tối hôm qua bên hàng xóm cho 2 bát tiết canh, đang ăn cơm bỏ mứa, nhìn thấy tiết canh ông ấy thèm thuồng ăn loáng cái hết cả 2 bát….Trên giường ông ấy nằm bên dưới phòng chế tác tôi thấy có cả thịt cá vụn còn sót lại, tanh hôi vô cùng….
Chín nổi cả da gà không dám nói gì thêm, tất cả đều chờ đợi thầy Lương…..Nhíu mày suy nghĩ ít giây, thầy Lương đáp :
– Chồng chị đã bị quỷ nhập rồi……Đã đến mức ăn đồ sống, thịt sống, cá sống xem ra tà khí của con quỷ này rất mạnh và ghê gớm….Chẳng trách sáng nay khi đến nhà chị, đứng ở bên ngoài ta đã cảm nhận được mùi quỷ thi xộc ra. Lúc đó nếu chị không xua đuổi ta thì vẫn còn kịp……Bây giờ tính theo thời gian, chồng chị bỏ đi đã hơn 1 giờ đồng hồ. Có thể nó vì sợ ta nên vội bỏ trốn, như vậy vẫn còn may vì nó chưa hại ai trong gia đình……Tuy nhiên, chồng chị ta e không cách nào cứu được nữa. Bởi muộn quá rồi…..Cho dù có tìm được cũng chỉ là tìm thấy xác mà thôi.
Bà Trang nghe thầy Lương nói mà bủn rủn cả chân tay, ngồi thụp xuống ghế, ánh mắt thẫn thờ…..Bà Trang lắp bắp :
– Không…không còn cứu…được sao ? Không thể…như vậy được…..
Nói đoạn, bà Trang đưa mắt nhìn thầy Lương chằm chằm :
– Ông….nhất định có cách cứu…..Tại sao lúc đó, ông biết mà….lại không chịu cứu…..Là ông….ông mới là người hại chồng tôi……
Túm chặt lấy tay thầy Lương mà giằng kéo, thầy Lương cũng không biết phải làm thế nào…..Bà Trang dù sao cũng có ý đúng, thực sự khi ấy thầy Lương nếu bỏ qua sự thù ghét của gia chủ mà cố chấp lao vào nhà để cứu người thì sự tình đã khác. Thế nhưng thầy lại không làm vậy…..
“ CHÁT “
Nhịn không nổi nữa, từ sáng đến giờ Chín là người chứng kiến tất cả mọi chuyện, giờ lại nhìn thấy mụ Trang kéo tay, giằng xé thầy Lương, Chín điên tiết vung tay tát 1 cú mạnh như trời giáng vào mặt mụ Trang.
Lãnh nguyên cái vả từ bàn tay to, múp, mập mạp của Chín, mụ Trang xây xẩm mặt mày ngã ngang ra đất…..Cú tát nhanh, mạnh, dứt khoát khiến anh Sáu cũng giật cả mình.
Chỉ tay vào mặt mụ Trang, Chín nghiến răng :
– Đồ tráo trở, sáng nay vì nể thầy nên tao nhịn…..Giờ mày vào nhà tao mà còn đòi đánh, đòi bắt tội thầy thì tao không thể tha cho mày được….Con đàn bà tham lam, buôn gian bán lận, mày nuốt của thầy Lương hơn cả 1 chỉ vàng, còn trả cái giá rẻ mạt….Chưa dừng lại, mày còn khinh thường thầy ấy, lúc thầy ấy cảnh báo cho mày biết nhà mày đang gặp chuyện, mày có nhớ mày cầm chổi lông gà, phủi bụi vào người thầy, xua đuổi thầy ra khỏi nhà mày…..Là ai hại chồng mày ? Là mày chứ ai nữa……Thầy Lương có ý muốn gieo duyên cứu giúp vợ chồng mày, chính mày phủi tay đuổi người ta đi, giờ còn đến đây trách ngược à ? Tao xách cổ ném mày ra ngoài bây giờ…..Mày tin không ? Cút khỏi nhà tao ngay…..Bà mày đang tu tâm, tích đức thì gặp ngay cái mặt mày làm bà lên cơn tam bành…..
Dứt lời, Chín béo túm cổ áo mưa, kéo xềnh xệch mụ Trang ra đến hiên cửa…..Tuy nhiên có vẻ như cái tát của Chín đã khiến mụ tỉnh lại và ngộ ra người có thể tìm được chồng mụ giờ đây chỉ có ông cụ tên Lương này mà thôi.
Mồm chảy cả máu, mụ Trang gào thét, bấu víu lấy chân Chín van xin :
– Đừng…..đừng mà cô Chín…..Tha cho tôi, tôi biết tôi sai rồi…..Cũng vì tôi lo lắng cho chồng….Cô muốn đánh, muốn chửi thế nào cũng được….Nhưng để tôi được khấu đầu cầu xin thầy Lương….
Các bạn đang nghe đọc truyện tại Kênh Sách Nói chấm Com
Quay lại nhìn thầy Lương, mụ Trang càng khóc to hơn :
– Thầy ơi……Thầy cứu gia đình con với…..Con xin trả lại vàng, mất bao nhiêu tiền con cũng chấp nhận…..
– Vàng à ? Tiền à ? Thế mày nghĩ nhà tao không có tiền đưa thầy hay sao mà cần đến cái mặt vô ơn, lừa đảo, lật lọng như mày…..Cút khỏi nhà tao..- Chín hất tay mụ Trang rồi tiếp tục lôi ra ngoài.
Anh Sáu chứng kiến cảnh đó thấy mụ Trang cũng khổ sở, không đành lòng…..Nhìn thầy Lương, anh Sáu ấp úng :
– Thầy ơi…..
Dường như thầy Lương cũng muốn chuộc lại phần khúc mắc trong lòng lúc sáng…..Thầy Lương thở dài, nhìn Chín, thầy Lương nói :
– Được rồi chị Chín……Để cô ta ở lại đây, nhưng ta nói trước, ta không chắc sẽ cứu được chồng cô đâu…..Đến lúc này tất cả đành dựa vào ý trời vậy. Còn phải xem xem liệu gia đình nhà cô vận số đến đâu…..Quay lại đây…..