Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác nội dung của KenhSachNoi.Com, hãy search trên Google vi cú pháp: "Từ khóa" + "kenhsachnoi.com". (Ví dụ: Sách ni miễn phí kenhsachnoi.com). Tìm kiếm ngay

Thầy Tàu ly kỳ truyện quyển 5 – Chap 2 : Tiếng Gõ Cửa Lúc Xế Chiều

Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện – Quyển 5 – Tác Giả Trường Lê.
– THIÊN CƠ –
Chap 2 : Tiếng Gõ Cửa Lúc Xế Chiều,
2 ngày sau, tại nhà của La đại phu, 1 thầy thuốc nổi tiếng sống trong hương Kim Giang. Lúc này thầy Lương cũng đang có mặt ở đây cùng La đại phu kiểm tra chất lượng của 1 số loại thảo dược. Vất vả từ sáng sớm cho tới lúc này cũng đã gần trưa, La đại phu nghỉ tay rót chén trà thơm, kính cẩn mời thầy Lương.
La đại phu nói :
– Gia đình tôi làm nghề bốc thuốc đến đời tôi cũng đã là đời thứ 3, năm nay cũng đã ngoài 40 tuổi, theo nghề thuốc của cha ông từ lúc 8 tuổi, hơn 30 năm trong nghề những tưởng mình đã am hiểu từng ngọn cỏ, từng loại rễ cây…..Thế nhưng nay gặp được cao nhân mới thấy khả năng của mình giống như giọt nước mưa rơi xuống lòng sông Châu Giang vậy. Lương sư phụ, nghỉ tay uống chén trà nóng. Đợi chút nữa tôi cho người dọn cơm, mời Lương sư phụ ở lại dùng bữa.
Thầy Lương đáp :
– La đại phu khiêm tốn rồi, thực ra tôi chỉ giúp ông hiểu thêm 1 chút về dược tính của các loại thảo mộc trên núi Bạch Hạc. Tôi may mắn hơn La đại phu ở chỗ từ nhỏ tôi đã sống cùng sư phụ trên Bạch Hạc Sơn, ngày ngày cùng thầy đi hái thuốc, thành ra có chút hiểu biết về một số dược liệu ít người dùng đến. Hơn nữa, nếu xét rộng ra thì giữa tôi và La đại phu cũng là có quan hệ đồng môn đấy, La đại phu không cần phải khách sáo.
La đại phu vội vàng khum tay cúi đầu :
– Ấy chết, thầy Lương đây giống như là sư bá, sư thúc của tôi….À mà không, còn hơn cả thế, bởi ông nội tôi cũng nhờ vào cơ duyên, may mắn nên được Khúc Quân lão sư truyền dạy y thuật. Nhưng ông nội nói, ngộ tính của ông không cao nên chỉ học được 1 chút. Hồi còn nhỏ, tôi có nghe ông kể về 1 người học trò của Khúc Quân lão sư rất tài hoa, học 1 biết 10. Khúc Quân lão sư phụ rất hài lòng về người đệ tử này, thế nhưng trong 1 lần hai người đi tìm dược liệu ở nước Nam, khi trở về chỉ có 1 mình Khúc Quân lão sư phụ, người học trò đó không quay về nữa. Thật không ngờ, người đệ tử ấy lại chính là thầy Lương đây. Những ngày qua được thầy Lương chỉ bảo, đúng là gia đình tôi tu phước 3 đời mới có cơ hội này.
Thầy Lương nhấp ngụm trà, nở nụ cười hiền hậu, thầy Lương nói :
– Tôi giúp La đại phu cũng là giúp người dân trong hương Kim Giang…..Ngoài ra, được dân trong hương nói, La đại phu là người nhân đức, chữa bệnh cho bà con không màng tới tiền bạc. Lương tôi chỉ mong với những gì tôi truyền đạt, sau này La đại phu sẽ tận dụng thật tốt trong việc cứu giúp mọi người.
Cúi đầu cảm tạ thầy Lương, La đại phu đáp :
– Dạ, tôi sẽ cố gắng để không phụ lòng thầy.
Cũng đã trưa, thầy Lương ở lại dùng bữa cùng gia đình La đại phu. Nhà có 4 người, hai vợ chồng La đại phu cùng 1 cô con gái năm nay 16 tuổi, cậu con trai út chính là tiểu Long vừa tròn 10 tuổi, cậu bé rất thích thầy Lương cùng những câu chuyện của thầy. Nhờ ân đức cha ông 3 đời làm thầy thuốc, chữa bệnh, cứu người thế nên dù gia đình tuy không khá giả, giàu có nhưng cũng đủ ăn, đủ mặc. Đặc biệt cả nhà ai cũng hiền lành, tốt bụng, sống thiện tâm.
Đây cũng chính là lý do suốt mấy tháng qua, thầy Lương tận tình chỉ dạy cho La đại phu biết thêm nhiều cây thuốc quý, nhiều bài thuốc hay. Đối với thầy Lương mà nói, đây cũng là 1 cách để thầy giúp đỡ cố hương, nơi mà suốt mấy chục năm qua, thầy mới quay trở lại thêm 1 lần nữa.
Người trong hương Kim Giang cách đây 3 đời về trước không ai là không biết Khúc Quân sư phụ. Đó là 1 vị đạo sư đức độ, ông còn được gọi là thần y của núi Bạch Hạc. Giữa lưng chừng núi có 1 ngôi nhà được làm bằng tre ngà vàng óng, bên cạnh là suối nước nóng chảy ra từ trong lòng núi quanh năm ấm áp. Đó là nơi ở, là nơi ẩn cư của Khúc Quân sư phụ. Cũng là nơi thầy Lương được sư phụ cưu mang, nuôi nấng, ngày ngày truyền dạy y thuật, đạo pháp cho tới khi hai thầy trò đi tìm dược liệu bên Việt Nam và rồi thầy Lương đã ở lại vì đem lòng yêu thương 1 người con gái của buôn làng nơi núi rừng hoang sơ. Cũng chính từ đây, bi kịch lớn nhất cuộc đời thầy Lương bắt đầu.
Được cao nhân chỉ bảo, cộng thêm suy nghĩ lớn lao, mong sao học được càng nhiều càng giúp đỡ, càng chữa được nhiều căn bệnh khác nhau nên La đại phu rất quyết tâm và chăm chỉ. Những gì thầy Lương giảng giải, ông đều cẩn trọng ghi thật chi tiết ra từng trang giấy. Bởi ông biết, với những kiến thức uyên thâm này, không chỉ ông mà đó sẽ là báu vật lưu truyền đến những đời sau. Thầy Lương thấy vậy nên cũng tận tâm truyền đạt tất cả những gì tinh hoa nhất của mình, giống như cái cách mà năm xưa, Khúc Quân sư phụ đã truyền thụ cho ông.
Thế mà cũng đến lúc mặt trời khuất núi, chẳng bao lâu nữa trời sẽ tối. Thầy Lương nói :
– Chà, sắp tối rồi……Hôm nay chúng ta dừng lại ở đây thôi. Số thuốc ban sáng phơi nắng giờ có thể thu đem cất đi được rồi. La đại phu phải nhớ, việc phơi thuốc, sao dược liệu cũng cần phải chú ý đến nhiệt lượng. Có những loại thảo dược chỉ cần phơi quá nửa tuần hương hay như sao quá lửa một chút thôi cũng khiến chúng mất đi dược tính, thậm chí còn sinh ra độc tố…..Dùng ít có thể không xảy ra vấn đề gì, nhưng lâu dần sẽ tích thành bệnh. Đó là lý do vì sao những người bốc thuốc chữa bệnh như chúng ta phải luôn cẩn trọng và tỉ mỉ trong từng vị thuốc.
Cảm tạ thầy Lương, La đại phu cúi đầu đáp :
– Tôi hiểu rồi, mặt trời cũng sắp tắt nắng……Hay là thầy ở lại đây nghỉ ngơi qua đêm, sáng hôm sau hãy lên núi…Tôi đã dọn sẵn 1 phòng để thầy nghỉ ngơi.
Thầy Lương mỉm cười khẽ đáp :
– Không cần phiền hà như thế đâu…..Tôi có thể tự lên núi được, ngoài ra tôi cũng có lý do phải quay về Bạch Hạc Sơn. Để khi khác tôi làm phiền La đại phu sau vậy…
Biết khó giữ thầy Lương ở lại, phu nhân của La đại phu đã đặc biệt chuẩn bị cho thầy Lương cơm tối đem theo đi đường, cả nước uống để sẵn trong ống nứa……Đem đồ ra, La đại phu nói :
– Thầy không ở lại tôi cũng không dám giữ, vợ chồng tôi vẫn là chuẩn bị cho thầy chút cơm ăn trên đường lên núi như mọi lần…..Thầy đi cẩn thận.
Tiểu Long chạy ra ôm lấy chân thầy Lương, cậu nhóc không muốn để thầy Lương rời khỏi nhà mình :
– Ông Lương, hay hôm nay ông ngủ lại với tiểu Long……Cháu muốn nghe tiếp chuyện ông kể, ông kể chuyện hay lắm……Ở lại đi ông…
Thầy Lương xoa đầu tiểu Long :
– Không giấu gì gia đình La đại phu….Hôm nay là ngày rằm tháng 5, trong khoảng thời gian này hàng năm vào lúc nửa đêm sẽ xuất hiện hoa của 1 loài thảo mộc có tên là “ Nguyệt Khai “. Loài cây này vốn dĩ mọc khá nhiều trên các bờ đá ven suối nước nóng….Thế nhưng nó chỉ đặc biệt nở hoa vào nửa đêm trong hôm trăng tròn tháng 5 âm lịch. Chính vì vậy, sư phụ tôi mới đặt cho nó cái tên “ Nguyệt Khai “, có nghĩa là loài cây chỉ nở hoa trong đêm trăng tròn…..” Nguyệt Khai “ vốn dĩ đã là 1 vị thuốc, nhưng hoa của nó mới thực sự là trân quý, dược tính của nó rất cao, giúp bồi bổ cơ thể, chữa bệnh phong hàn vô cùng công hiệu. Chính vì hoa “Nguyệt Khai” chỉ nở vào nửa đêm hôm rằm tháng 5 nên hầu như không ai biết đến sự tồn tại của nó, từ đó vô tình lãng quên 1 dược liệu quý. Đặc biệt, loài cây này chỉ sinh trưởng trên núi Bạch Hạc. Tôi đã từng đi rất nhiều nơi nhưng chưa bao giờ thấy “ Nguyệt Khai” mọc ở một nơi nào khác. Do đó, hôm nay Lương tôi phải quay về núi để hái “ Nguyệt Khai “.
Gia đình La đại phu nghe xong không dám nài nỉ thầy Lương ở lại nữa, họ nhanh chóng chuẩn bị tay nải, cơm, nước đi đường cho thầy…….La đại phu định ra mở cổng thì bất ngờ, bên ngoài cổng vang lên tiếng người đang gõ mạnh vào.
“ Cộc….Cộc….Cộc..”
“ Cộc….Cộc…Cộc “
“ Cộc…Cộc….Cộc “
– Ra ngay đây, ra ngay đây…..- La đại phu nói lớn, chân bước vội ra phía cổng nhà….Nhưng dường như tiếng gõ càng lúc càng vội vã và dồn dập hơn…….
“ Cộc….Cộc….Cộc….Cộc…Cộc “

Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 2 Average: 5]