Chap 33: Mặt Nạ Da Người….
Sau khi Nhã Tịnh rời đi, ông chủ Vương kêu tiều Minh trong tiệm cũng như tiếp đón khách..
– Tiều Minh, cậu ở lại đây giúp ta trông coi, quán xuyến mọi việc….Ta vào phòng có chút chuyện.
Tiểu Minh vâng dạ gật đầu, vừa đứng dậy, bỗng dưng ông chủ Vương cảm thấy đầu óc choáng váng, hoa mắt nên nhìn mọi thứ không rõ….Loạng choạng, ông chủ Vương ôm đầu, tiểu Minh vội hỏi:
– Lão gia, lão gia làm sao vậy ? Lão gia thấy trong người không khỏe ư?
Bám một tay vào vai tiểu Minh, ông chủ Vương đáp:
– Ta…ta không…sao……Chắc có lẽ…do ngồi xuống….đứng lên bất ngờ…nên hơi choáng 1 chút…..Được rồi, công việc ở ngoài này, giao cho cậu….
chững lại mấy giây, ông chủ Vương thấy cơ thể trở lại bình thường……Bước về phía phòng riêng, tìm chìa khóa mở cửa…
“ Cạch”
Đi vào trong phòng, thấy thầy Lương vẫn đang ngồi đợi ở ghế……Ông chủ Vương đóng cửa lại, còn chưa kịp nói gì thì thầy Lương đã vội nói:
– Mau ngồi xuống đây……Có phải vừa rồi ông thấy hoa mắt, chóng mặt, tim khẽ nhói lên đau đớn trong chốc lát phải không ?
Ông chủ Vương mặt tái mét, ấp úng nhìn thầy Lương bằng ánh mắt có phần sợ sệt, ông ta hỏi:
– Làm….làm sao mà ông lão biết ?
Thầy Lương nhíu mày, nói ông chủ Vương ngồi xuống ghế, đặt ngửa 2 lòng bàn tay lên trên mặt bàn….Dùng 2 ngón tay cái của mình để vào giữa 2 lòng bàn tay ông chủ Vương….Nhìn ông chủ Vương, thầy Lương nói:
– Sẽ hơi đau 1 chút, nhưng cố gắng đừng hét lớn……Để cho chắc, tôi cần phải xác thực lại xem có đúng không ?
Dứt lời, thầy Lương ấn mạnh hai ngón tay cái vào giữa 2 lòng bàn tay ông chủ Vương….Sau cú ấn ấy, ông chủ Vương đau đến thấu xương:
-Á…..
Lập tức thây Lương cau mày, lắc đầu ra hiệu cho ông chủ Vương cố gắng chịu đựng….Giữ nguyên 2 ngón tay cái như vậy chừng 3 giây, ông chủ Vương đau mà đồ cả mồ hôi hột, mặt mũi tái nhợt giống như người bị trúng gió, cơn đau như chạy đến cả vào tim, toàn thân nhức nhối vô cùng.
Thả tay ra, nhìn vào hai lòng bàn tay của ông chủ Vương,
giữa 2 lòng bàn tay ngay vị trí mà thầy Lương vừa ấn xuất hiện 2 vết có màu đen kịt.
Thầy Lương nói:
– Vậy là đúng rồi, ông chủ Vương…..Ông đã bị bỏ ngải, trong vòng 3 ngày tới, ông sẽ tự nhiên phát bệnh mà không thuốc nào chữa nổi. Sau 3 ngày, ông sẽ chết….
Ông chủ Vương nhìn chằm chằm vào 2 vết màu đen trong lòng bàn tay mình, miệng ú ớ:
– Bỏ….bỏ ngải……Ý ông lão…là sao ?
Chỉ vào vết đen trong lòng bàn tay ông chủ Vương, thầy Lương cũng xòe tay mình ra rồi dùng ngón cái ấn mạnh tương tự lúc ấn tay ông chủ Vương……Khi bỏ tay ra, giữa lòng bàn tay có xuất hiện vết màu trắng nhưng ngay lập tức trở lại bình thường. Còn tay ông chủ Vương, đến bây giờ 2 vết đen kia vẫn còn hiện rõ mồn một.
Thầy Lương giải thích:
– Căn cứ vào cơn đau mà ông chủ Vương vừa trải qua cũng nhưng 2 vết màu đen trong lòng bàn tay ông chủ…..Tôi chắc chắn ông đã bị bỏ ngải ám hại, ngải đã bắt đầu xâm nhập vào trong cơ thể ông, đây là 1 loại ngải độc, trong thời gian khoảng 3 ngày, nó sẽ khiến cho sức khỏe của ông bị suy giảm, ban đầu chỉ là đau đầu, cảm vặt, chán ăn….Tiếp theo đó bệnh tình sẽ biến chuyển nặng hơn khi ngải độc bắt đầu xâm lấn vào lục phủ, ngũ tạng, ông chủ có triệu chứng ho, ho ngày một nhiều cho tới khi ho ra máu. Tới giai đoạn này có cứu được thì cũng chỉ sống leo lắt qua ngày, có thể lúc nào cũng trong tình trạng đau đớn, giống như hàng trăm chiếc kim đâm. xuyên qua phủ tạng….Còn nếu không có cách hóa giải, nội trong vòng 4 ngày sẽ chết mà không rõ nguyên nhân, qua 7 ngày, thân xác thối rữa 1 cách nhanh chóng khi phủ tạng bên trong đã bị phân hủy.
Ông chủ Vương nghe đến đâu mà sởn gai ốc, nổi da gà đến đó……
“ọc…ục….ục ”
Bản thân ông chủ Vương cũng vừa cảm nhận được bên trong cơ thể mình như có thứ gì đang chuyển động, nó khiến cho bụng của ông khẽ sôi lên phát ra thành tiếng…..Hoảng hốt, nhìn thấy Lương, ông chủ Vương gặng hỏi:
– Nhưng…nhưng sao tôi lại bị bỏ ngải……Và…ai…..? Ai là người….làm chuyện này với tôi…?
Thầy Lương đáp:
– Còn ai ngoài vị phu nhân mà ông vừa mới gặp cách đây ít phút……Lúc cô ta rót trà cho ông chính là lúc ngải được bỏ vào trong chén trà. Còn một điều này nữa, đứng
bên trong căn phòng này, chỉ cần nhìn thoáng qua dung mạo của cô ta, tôi có thể khẳng định……Người phụ nữ đó không phải người bình thường, khả năng rất cao Nhã Tịnh phu nhân cùng cô con gái Nhã Kỳ mà ông chủ Vương quen biết….đã chết rồi…
Ông chủ Vương tái xanh mặt mũi, nhưng vẫn không thể nào chấp nhận được sự việc mà thầy Lương vừa nói:
– Không thể nào……Đúng là thời gian gần đây, Nhã Tịnh phu nhân hiếm khi xuất hiện ở bên ngoài, bên cạnh đó mỗi lần cô ta xuất hiện thì đều cho người ta cảm giác trẻ trung, xinh đẹp hơn cả trước kia…..Thế nhưng, khuôn mặt ấy, từng đường nét vẫn là của Nhã Tịnh phu nhân…… Ông nói phu nhân đã chết thì người vừa đến đây là ai ? Sao…sao có thể chứ ?
Thầy Lương trả lời câu hỏi của ông chủ Vương:
– Trên đời này không thiếu những chuyện quỷ dị, thậm chí còn quỷ ma đến mức mà con người không thể tưởng tượng nổi……Trước mắt, tôi vẫn chưa thể khẳng định vị phu nhân đó là quỷ hay là thần, là người hay là ma…..Nhưng với cái cách cô ta bỏ ngải để ám hại ông chủ thì chắc chắn đây không phải việc làm của người có ý tốt….Còn về vấn đề ông chủ Vương thắc mắc là nếu đó không phải Nhã Tịnh phu nhân thì tại sao lại mang gương mặt của phu nhân thì tôi xin phép được đưa ra suy nghĩ của mình……Từ thời cổ kim đã xuất hiện 1 phương pháp bí truyền nhằm thay đổi dung mạo, trong giang hồ người ta gọi đó là ” Dịch Dung Thuật “….
Ông chủ Vương tròn mắt đáp:
– Ý ông là cô ta đã cải trang bằng “ Thuật Dịch Dung “, tự biến mình thành Nhã Tịnh phu nhân ?
Thầy Lương tiếp:
– Thực ra, ” Dịch Dung Thuật “ chỉ là 1 bí pháp cải trang, thứ mà ta đang nói đến thậm chí còn kinh khủng hơn rất nhiều……Nó được gọi là ” Ám Hồn Dịch Dung “. Người sử dụng thuật này sẽ phải lọc sạch sẽ phần da mặt của người mà kẻ đó muốn biến thành, tiếp theo ngâm bộ da mặt đã được lọc đó trong 1 cái hũ có chứa máu người cùng 12 loại thảo mộc quý trong vòng 15 ngày……Kẻ sử dụng thuật sẽ thư ếm chiếc hũ cho tới khi hết 15 ngày, mở hũ ra thấy nước trong hũ từ màu đỏ chuyển thành màu đen thì mặt nạ da người đã có thể sử dụng. Đó là 1 loại bùa phép ma quỷ, một chiếc mặt nạ có linh hồn, khi
mang nó, mặt nạ da người sẽ tự động bám lấy khuôn mặt của kẻ sử dụng và thay đổi thành hình dạng của người đã bị lột da…….Còn tại sao nó được gọi là ” Ám Hồn Dịch Dung ” là bởi vì, muốn duy trì dung mạo của mặt nạ da người, kẻ sử dụng phải uống máu tươi hàng ngày…..Tất nhiên, máu đó phải là máu người…..
thuật sẽ thư ếm chiếc hũ cho tới khi hết 15 ngày, mở hũ ra thấy nước trong hũ từ màu đỏ chuyển thành màu đen thì mặt nạ da người đã có thể sử dụng. Đó là 1. loại bùa phép ma quỷ, một chiếc mặt nạ có linh hồn, khi mang nó, mặt nạ da người sẽ tự động bám lấy khuôn mặt của kẻ sử dụng và thay đổi thành hình dạng của người đã bị lột da…….Còn tại sao nó được gọi là ” Ám Hồn Dịch Dung ” là bởi vì, muốn duy trì dung mạo của mặt nạ da người, kẻ sử dụng phải uống máu tươi hàng ngày…..Tất nhiên, máu đó phải là máu người…..
| Nghe thầy Lương nói mà ông chủ Vương bủn rủn hết cả chân tay, thứ gọi là ” Dịch Dung Thuật ” bản thân ông chủ Vương đã từng nghe qua…..Thế nhưng có trí tưởng tượng khủng khiếp đến đâu ông chủ Vương cũng không thể ngờ được rằng trên đời này lại có thứ bùa chú đáng sợ và tàn độc, nhẫn tâm với cái tên ” Ám Hồn Dịch Dung
Run run giọng, ông chủ Vương rùng mình hỏi:
– Chẳng….chẳng lẽ……khuôn mặt đó…là…do tà thuật mà….có……?
Bất chợt, ông chủ Vương nhớ lại 1 chuyện đã xảy ra cách dây hơn 1 năm về trước…..Mặt mũi thất thần, tái nhợt đi cắt không ra giọt máu….Ông chủ Vương nhìn thầy Lương bằng 1 ánh mắt kinh sợ, cố gắng lắm ông ta mới thốt ra được thành lời:
– Tôi…..tôi….nhớ…ra…rồi……Chính…là
Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện Quyển 5, Truyện Chữ, Truyện Ma
Thầy Tàu ly kỳ truyện quyển 5 – Chap 33: Mặt Nạ Da Người
Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 1 Average: 3]