Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện – Quyển 5 – Tác Giả Trường Lê.
– THIÊN CƠ –
Chap 39 : “ Trùng Vỡ Tổ “
Nói ông chủ Vương ngồi im trên ghế, thầy Lương dùng ngón tay chấm vào chén bạc có đựng máu của đại kê rồi dùng máu đó chấm lên những vị trí trên người ông chủ Vương….Bắt đầu từ ấn đường, xuống nhân trung, hai bên bả vai, giữa ức, bụng rốn….Sau lưng, thầy Lương chấm tiếp vào gáy, 7 nốt dọc sống lưng và cuối cùng là vị trí ở xương cụt.
Sau khi máu được chấm vào các vị trí xong thì từ những chấm máu có 1 làn khói trắng khẽ bay lên, bản thân ông chủ Vương cũng cảm nhận được những phần cơ thể có máu của đại kê đang nóng ran lên.
Thầy Lương nói :
– Được rồi, bây giờ ông chủ Vương hãy nằm xuống giường, nằm úp nhé…..Chân tay duỗi thẳng.
Quay lại nhìn Lan Lan phu nhân nãy giờ đang cầm nén nhang, thầy Lương chìa tay ra :
– Phu nhân, đưa cho tôi nén nhang đó….Mà tôi nói trước, sắp tới đây tôi sẽ làm một vài thứ trên người ông chủ Vương. Nhìn có lẽ khá là đáng sợ, thế nhưng để hóa giải được loại ngải độc này thì không thể không làm như vậy. Trong lúc tôi hành sự, mong phu nhân không quá hoảng sợ. Tôi cần phu nhân giúp 1 tay, hãy giữ bình tĩnh nhé..
Lan Lan phu nhân đưa nén hương cho thầy Lương mà hai bàn tay không ngừng run rẩy. Chưa biết thầy Lương sẽ làm gì tiếp theo nhưng xem ra những chuyện mà thầy sắp làm tới đây sẽ vô cùng kinh dị. Trên bàn hãy còn đó buộc vải, cái hũ sứ cùng với 50 quả trứng gà ( 25 quả trứng sống, 25 quả đã được luộc chín ). Tay cầm nén nhang đang cháy, thầy Lương nói Lan Lan phu nhân đưa tiếp cho mình 1 cây đèn cầy.
Một tay cầm nhang, một tay cầm đèn cầy, dí sát đèn cầy xuống soi sáng tấm lưng trần của ông chủ Vương, thầy Lương sau khi xác định các chấm máu đã khô đi thì nói với ông chủ Vương :
– Được rồi, có lẽ sẽ hơi rát 1 chút, nhưng phải cố mà chịu đựng, nằm yên không được cử động mạnh trong lúc tôi vẽ bùa….Sẵn sàng chưa ?
Lan Lan phu nhân tá hỏa, vội vàng bà ta hỏi :
– Vẽ…vẽ bùa…..Thầy định dùng thứ gì để vẽ bùa…vậy ạ ?
Thầy Lương trả lời :
– Tất nhiên là dùng nén nhang này rồi……Tôi đâu có cầm bút đâu….
Lan Lan phu nhân giật mình :
– Dùng nén nhang…đang…cháy đó….ư ? Như…như vậy…sao lão gia…nhà tôi có thể chịu nổi……Khác gì đốt cháy da. cháy thịt đâu….
Thầy Lương cười :
– So với trúng độc mà chết thì chút đau đớn này có thá gì……Như tôi đã nói, muốn giải được loại ngải độc này không còn cách nào khác đâu.
Ông chủ Vương gằn giọng :
– Không….không sao đâu thầy…..Tôi sẽ chịu được……Thầy cứ làm đi…..Nghĩ đến cái cảnh những con trùng bò lúc nha lúc nhúc trong cơ thể tôi khi nãy giờ đang làm tổ trong lục phủ ngũ tạng mà tôi thấy đáng sợ vô cùng…..Tôi tin thầy……Làm đi…..
Thầy Lương gật đầu đáp :
– Được lắm, vậy tôi bắt đầu đây…..
Tay cầm đèn cầy soi sáng, tay kia cầm nén nhang vẫn đang cháy đỏ rực….Thầy Lương dùng nhang thay cho bút bắt đầu họa lên lưng ông chủ Vương những ký tự kéo dài từ phần gáy xuống đến vị trí xương cụt.
Đầu nhang viết lên đến đâu, trên da ông chủ Vương xuất hiện vệt đỏ như màu than hồng đang âm ỉ đến đó……Thế nhưng không thấy ông chủ Vương kêu lấy nửa lời, mặc cho Lan Lan phu nhân nhìn những vết đỏ như lửa đốt trên lưng chồng mà xót đến không dám nhìn…….Trong lúc vẽ bùa, thầy Lương chăm chú, tập trung 1 cách cao độ. Bàn tay uyển chuyển, múa cây nhang nhanh thoăn thoắt…Chỉ một lát sau bùa đã được hoàn thành. Cả tấm lưng ông chủ Vương ánh lên 1 màu đỏ rực chừng 1 giây rồi vụt tắt, để lại trên lớp da 1 đạo bùa mà theo như thầy Lương nói đạo bùa này sẽ giúp ông chủ Vương bảo hộ thân thể.
Sau khi thầy Lương vẽ bùa xong, cây nhang cũng cháy hết…..Lan Lan phu nhân vội hỏi chồng :
– Lão gia…..lão gia có sao không ?
Ông chủ Vương đáp :
– Không…sao…..chỉ hơi rát 1 chút thôi…..Không đến mức cháy da, cháy thịt như tưởng tượng.
Lấy vạt áo lau mồ hôi, thầy Lương cười :
– Khà khà, như vậy càng chứng tỏ máu của đại kê cực kỳ hữu dụng…..Khi chấm máu đại kê lên các vị trí huyệt đạo trên cơ thể ông chủ Vương……Vì là máu của gà trống sống lâu năm nên nó sẽ có linh lực, phần linh lực này tương thông với ông chủ Vương tạo ra 1 lớp giống như áo giáp bảo hộ, chính vì vậy mà ông chủ Vương không cảm thấy quá đau đớn. Bên cạnh đó, máu đại kê còn đóng vai trò như 1 đường dẫn để ép trùng độc bò ra…
Lan Lan phu nhân hỏi :
– Nhưng trùng độc mà thầy nói sẽ bò ra theo đường nào….?
Thầy Lương trả lời :
– Phu nhân không cần phải vội, sẽ biết ngay thôi……Tuy nhiên, đây mới chính là phần đau đớn nhất trong quá trình giải ngải mà ông chủ Vương phải chịu đựng…
Nói đoạn, thầy Lương với tay lấy buộc vải hình xoắn, đưa vào miệng ông chủ Vương, thầy Lương nói :
– Để tránh đau quá mà cắn vào lưỡi, hãy nghiến chặt buộc vải này…
Không để ông chủ Vương kịp hỏi, thầy Lương nhét buộc vải vào mồm ông chủ Vương mà không có lấy 1 động tác thừa. Giờ Lan Lan phu nhân mới biết, hóa ra công dụng của buộc vải đó là như vậy……Chỉ với việc làm vừa rồi cũng đủ hiểu, sắp tới đây ông chủ Vương sẽ phải nhận lấy 1 cơn đau chết đi sống lại.
Nhìn Lan Lan phu nhân, chỉ tay vào rổ trứng sống, thầy Lương căn dặn :
– Bóc ở phần đầu mỗi quả trứng để tạo ra 1 cái lỗ nhỏ……Bóc hết 25 quả, nhớ đừng làm bể, chỉ cần tạo 1 lỗ nhỏ ở phần đầu mà thôi….Phu nhân hiểu rồi chứ…?
Lan Lan phu nhân vâng dạ gật đầu :
– Tôi…tôi hiểu rồi…..
Trong lúc Lan Lan phu nhân đang khẽ khàng, tỉ mỉ, cẩn thận với từng quả trứng thì thầy Lương đưa tay bấm độn, tính toán giờ giấc kể từ lúc ông chủ Vương uống cạn cốc nước lá ngải cứu có hòa bột tán từ đoạn rễ cây Ngân Hạnh. Dùng ngón tay trỏ kết hợp với ngón tay cái, thầy Lương ấn vào các huyệt dọc từ phần gáy xuống hết phần xương sống của ông chủ Vương…..Nhắm mắt lại, thầy Lương lẩm nhẩm những câu gì đó trong miệng, cuối cùng áp tay vào lưng ông chủ Vương, giữ nguyên như vậy chừng 3 giây.
Mở mắt ra thầy Lương nói :
– Trùng chuẩn bị vỡ tổ rồi……Khà khà khà……
Sau khi thầy Lương vừa dứt lời thì ông chủ Vương cảm nhận được bên trong bụng mình như có thứ gì đó sang sôi lên ùng ục…..Tiếng bụng sôi mỗi lúc 1 lớn, ở bên ngoài, Lan Lan phu nhân cũng nghe thấy…
“ Ọc…Ục…Ục…Ọc…”
– Ưm….ưm….ưm……ưm…..
Ông chủ Vương muốn nói gì đó nhưng do buộc vải chắn trong miệng không thể nói được……Thầy Lương lúc này đang ngồi trên lưng ông chủ Vương, hai chân dẫm lên hai cánh tay của ông chủ Vương. Trên tay thầy Lương là con dao nhọn đã được hơ qua lửa đèn cầy.
Thầy Lương trừng mắt nói lớn :
– SẼ RẤT ĐAU ĐẤY…..CỐ CHỊU NHÉ…..ĐẾN ĐÂY NÀO TRÙNG ĐỘC….
Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện Quyển 5, Truyện Chữ, Truyện Ma
Thầy Tàu ly kỳ truyện quyển 5 – Chap 39 : Trùng Vỡ Tổ
Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 0 Average: 0]