Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác nội dung của KenhSachNoi.Com, hãy search trên Google vi cú pháp: "Từ khóa" + "kenhsachnoi.com". (Ví dụ: Sách ni miễn phí kenhsachnoi.com). Tìm kiếm ngay

Thầy Tàu ly kỳ truyện quyển 5 – Chap 45: Nhà Tù

Chap 45 : “ Nhà Tù “
[………] Đã quá nửa đêm, bên trong phủ của nhà họ Bạch……Tên gia nô cầm đèn lồng đỏ đang bước từng bước đến khu vực vườn hoa. Vừa đi hắn vừa nhìn trước ngó sau, khuôn mặt lấm lét cùng ánh mắt đầy cảnh giác. Đứng trước hồ cá tên gia nô soi đèn lồng vào 1 hòn non bộ rồi đưa tay luồn vào trong hốc đá, cổ tay hắn khẽ xoay nhẹ 1 vòng.
“ Cục “
“ Ục….Ục….Ục…Ục “
Mặt nước nơi hồ cá bỗng sủi tăm, ban đầu chỉ là những bong bóng nước nho nhỏ, tiếp sao đó cảm giác như nước trên mặt hồ đang sôi lên ùng ục, đáng kinh ngạc hơn khi chỉ sau chừng vài giây, mặt hồ tách ra làm hai để lộ ra những bậc thang dẫn thẳng xuống bên dưới lòng đất.
Tên gia nô soi đèn lồng đi xuống bên dưới, sau khi hắn xuống tới nơi, bên trên hồ cá lại từ từ trở về trạng thái cũ….
“ Ầm “
“ Cộp….Cộp….Cộp “
Bên dưới hầm bí mật mọi thứ tối om, chỉ có ánh sáng từ chiếc đèn lồng mà tên gia nô đang cầm trên tay là le lói, cộng thêm những tiếc bước chân cồm cộp của hắn vang lên theo từng nhịp. Đi hết quãng đường tăm tối đầu tiên, ở phía trước bắt đầu có ánh sáng hắt ra. Càng tới gần, ánh sáng lại càng rõ, cùng với đó là những âm thanh rên rỉ, ai oán đang khẽ vang lên nơi cuối đường hầm…
“ Hư…hư….hư……Hu…hu…hu “
“ Đói….quá…..cho…tôi….ăn….đi…mà…”
“ Nước….cho….tôi….ngụm….nước….”
“ Hu….hu….hu……Hư…hư….hư…”
“ Cộp…Cộp…Cộp “
Dưới hầm có 2 gã đàn ông cao lớn, cởi trần trùng trục đang ngồi ăn uống nhồm nhoàm, tay chúng vẫn còn cầm mỗi người 1 cái đùi gà cho lên miệng xé, mỡ gà dính đầy khuôn miệng…..Nghe thấy tiếng bước chân mỗi lúc 1 gần, lại là tiếng bước chân vô cùng quen thuộc. Cả 2 tên chẳng ai bảo ai buông ngay đồ ăn xuống, chạy vội ra bên ngoài để đón tên gia nô trong phủ nhà họ Bạch.
– Cao đại nhân…..ngài đến rồi ạ…- Cả 2 tên khúm núm cúi đầu nói.
Tên gia nô họ Cao đáp :
– Sáng sớm mai phu nhân cần 1 bát canh để tẩm bổ…..Các ngươi làm đến đâu rồi ?
Một tên trả lời :
– Đại nhân cứ yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị mọi thứ đầy đủ, đâu ra đấy……Đợi đến đúng thời gian là sẽ bắt tay vào việc ngay ạ. Chỉ có điều, mấy ngày gần đây nhu cầu của phu nhân hơi nhiều….Thú thật với đại nhân, chỗ này cũng chẳng còn mấy thai phụ nữa đâu….Đại nhân xem thế nào đưa thêm người xuống đây chứ không cứ đà này nội trong 1 tuần nữa sẽ không có canh thai nhi cho phu nhân tẩm bổ đâu ạ.
Gia nô họ Cao nhíu mày, khẽ gật đầu hắn chép miệng :
– Chậc…..đúng là mấy hôm nay có vẻ như sức khỏe của phu nhân không ổn…..Bình thường 1 tháng chỉ ăn 1 lần, nay đã là 3 ngày liên tiếp rồi…..Lời các ngươi nói ta cũng hiểu, được rồi trước mắt cứ thế đã…..Để ta tính, dạo gần đây trong hương cũng rất khó kiếm người….Xem ra phải tìm cách khác vậy. Giờ thì đưa ta dạo quanh 1 vòng khu vực giam cầm đám người đó..
– Dạ, mời đại nhân đi theo chúng tôi..
Bên dưới hồ cá trong khuôn viên khu vườn nhà họ Bạch là 1 hệ thống mật thất, tầng hầm được xây dựng vô cùng kiên cố, được chia ra làm nhiều ngóc ngách…..Tên gia nô họ Cao được 2 tên đồ tể dẫn đi đến khu vực mà chúng gọi là “ nhà tù “. Nơi đây được chia làm nhiều căn phòng, có chắn song, cửa sắt, khu vực này được gọi là nhà tù bởi vì thiết kế của mỗi phòng giống y như những nhà tù Trung Quốc thời phong kiến. Mỗi phòng chứa khoảng 10 người, nam, nữ ở riêng…..Nhìn cách ăn mặc của những người bị giam giữ nơi đây thì có vẻ như họ đến từ nhiều vùng khác nhau….Tất cả đều bị xiềng tay, xích chân, người thì lờ đờ đi đi lại lại trong phòng phía sau song sắt, kẻ thì cố gắng bám tay vào chắn song mà gào thét, lại có người chắc đã quá tuyệt vọng chỉ quỳ phủ phục, miệng không ngừng rên rỉ….
“ Nước….cho tôi….nước…..tôi khát…quá “
“ Hư…hư…hư….làm…ơn…thả…tôi…ra…..hư…hư…hư “
Đó là phòng giam giữ đàn ông, bước thêm vài bước là tới phòng giam giữ toàn phụ nữ, những người này chỉ trong độ tuổi từ 25 đến 30……Trên người họ không có lấy mảnh vải che thân, khắp người tóc tai bê bết, bẩn thỉu, nhem nhuốc…..Nhìn ai nấy cũng đều thiếu sức sống, vì là đàn bà, phụ nữ nên họ cam chịu, không gào thét như phòng giam phía bên cạnh…..Có vẻ như họ cũng đã quá quen thuộc với gã họ Cao, những người phụ nữ tội nghiệp chỉ ngước mắt đôi mắt đờ đẫn, ngây dại lên nhìn rồi lại cúi đầu xuống 1 cách tuyệt vọng.
Tên họ Cao nhác thấy bên trong góc phòng giam có 1 người nằm thẳng úp mặt vào trong tường, tay chân duỗi ra không chút động đậy…..Hắn ta vội hỏi :
– Nó bị sao thế kia ? Không phải chết rồi chứ ?
Hai tên đồ tể thấy vậy thì vội vàng mở cửa, chúng dùng thanh sắt dài có móc 1 đầu, móc thanh sắt vào xiềng xích cô gái đăng nằm bất động, 1 tên kéo lê người cô gái từ trong phòng giam ra phía bên ngoài cửa, tên còn lại lăm lăm ngọn roi với chi chít những cái gai nhọn, chỉ cần ai thò tay hay bén mảng đến gần cửa phòng giam sẽ bị roi quất cho nát thịt. Ngay sau khi lôi cô gái nằm bất động kia ra khỏi phòng giam, chúng vội vàng kiểm tra hơi thở…
– May quá, nó vẫn chưa chết…..Chỉ là ngất đi thôi…- Một tên đưa tay lên mũi xem cô gái còn thở không, bên cạnh đó hắn áp tai vào ngực để nghe nhịp tim đập.
Cô gái này còn rất trẻ, có lẽ mới chỉ 2o tuổi, khuôn mặt hốc hác, bờ môi khô nứt nẻ, có vẻ như đã bị hành hạ và bỏ đói lâu ngày……Cô gái mấp máy môi :
– Nước….nước…
Tên họ Cao với lấy bình nước ở trên bàn rồi mở nắp đổ nước vào miệng cô gái….
“ Ực…ực…ực “
Hai tay vội cầm chặt lấy bình nước cứ thế tu ừng ực, cô gái dần mở mắt…..Nhưng chưa kịp hoàn hồn thì hai tên đồ tể đã lôi cả người rồi đẩy cô gái trở lại phòng giam…..Bên trong phòng giam, những người phụ nữ khác nhìn thấy bình nước thì lập tức lao tới, xâu xé, cào cấu, đạp lên người nhau để tranh cướp lấy phần nước còn lại trong bình….
Hai tên đồ tể đứng bên ngoài nhìn vào trong thấy cảnh tượng đó mà hả hê cười khoan khoái…..Thế nhưng, còn chưa dứt nụ cười thì….
“ Bốp….Bốp “
Tên họ Cao vung tay tát mạnh vào mặt 2 gã đồ tể, hắn trừng mắt, nghiến răng, gằn giọng nói :
– Mẹ kiếp chúng mày, chúng mày có biết để bắt được 1 người xuống dưới này khó khăn thế nào không hả ? Tao đã nói với tụi mày là chúng mày muốn hành hạ, muốn làm gì chúng nó thì làm nhưng nhất định không được để đứa nào trong số chúng nó chết trước khi được sử dụng…..Suýt chút nữa là nó chết rồi…..
Hai tên đồ tể vội quỳ xuống van xin :
– Cao đại nhân…..tha cho chúng tôi….Chúng tôi biết lỗi rồi…..Chỉ là ở mãi dưới này nhàm chán quá nên chúng tôi mới đánh cược với nhau xem 1 người không được ăn, không được uống nước thì bao lâu sẽ chết…..Là chúng tôi ngu dại, đại nhân tha mạng….
Tên họ Cao trừng mắt :
– Nhàm chán ư ? Lũ khốn chúng bay ở dưới này có đồ ăn, có rượu, lại có cả đàn bà…..Thế mà chúng mày còn kêu nhàm chán ? Hay để tao đưa chúng mày lên diện kiến phu nhân ? Xem phu nhân sẽ làm gì 2 đứa tụi bay…..Đừng quên, thay thế chúng mày là điều dễ dàng, thậm chí nếu muốn thì tụi bay cũng ngay lập tức trở thành thức ăn, trở thành máu cho phu nhân uống…..Nghe rõ chưa…?
Hai tên đồ tể nghe vậy thì vội vã dập đầu lia lịa, chúng sợ đến vã mồ hôi hột :
– Chúng tôi sai rồi….Cao đại nhân, cầu xin ngài đừng nói gì với phu nhân…..Chúng tôi không dám tái phạm…..Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng….
Tên họ Cao thở hắt ra :
– Hừm, đứng dậy đi…..Dẫn ta đến phòng tiếp theo….
Lồm cồm bò dậy, hai tên đồ tể tiếp tục dẫn đường, chúng đưa gã gia nô họ Cao đến 1 căn phòng tách biệt với hai phòng giam vừa nãy……Phòng này sạch sẽ hơn, trong phòng có 2 cái máng bằng gỗ, 1 máng đựng nước, 1 máng đựng đồ ăn…..Phòng chỉ có 3 người phụ nữ và cả 3 người này đều đang mang bầu…
Một tên chỉ tay vào trong, hắn xun xoe nói với tên họ Cao :
– Đại nhân, cái đứa tóc dài, mặt tròn kia đang mang thai tháng thứ 4…..Còn đứa ngồi bên cạnh bụng to hơn 1 chút thì là đang mang thai tháng thứ 5……Hai đứa nó đều là con của tiểu nhân đấy ạ…
Tên kia nghe thấy vậy thì cãi :
– Sao lại là con của mày…..Có cả phần của tao đấy……Đại nhân, đừng nghe lời nó….
Tên họ Cao nhìn 3 người phụ nữ mang bầu, nét mặt người nào người nấy sầu thảm, bi ai….Có người bước tới máng nước, cúi đầu vục tay xuống uống nước rồi tiếp tục bốc đồ ăn bên máng thức ăn cho vào miệng nhai ngấu nghiến….
Một tên đồ tể nói khẽ vào tai gã họ Cao :
– He he he, chúng tôi nói với bọn nó là chỉ cần mang thai, sau vài tháng sẽ được thả ra khỏi đây…..Thế nên chúng nó ngoan lắm….Cơ mà chúng nó đâu biết, lúc chúng ra khỏi căn phòng này cũng là lúc đứa bé trong bụng được nấu thành canh tẩm bổ cho phu nhân……He he he….He he he…..

Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 0 Average: 0]