Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác nội dung của KenhSachNoi.Com, hãy search trên Google vi cú pháp: "Từ khóa" + "kenhsachnoi.com". (Ví dụ: Sách ni miễn phí kenhsachnoi.com). Tìm kiếm ngay

Thầy Tàu ly kỳ truyện quyển 5 – Chap 5 : Phản Chiếu Trong Gương

Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện – Quyển 5 – Tác Giả Trường Lê.
– THIÊN CƠ –
Chap 5 : Phản Chiếu Trong Gương…
Lâm tiên sinh lao tới muốn đánh A Thiện nhưng người ngăn cản ông ta cũng lại chính là thầy Lương……Đứng chắn trước A Thiện, thầy Lương đưa cái niêu đất về phía Lâm tiên sinh rồi nói :
– Tôi đã thử hết các món ăn trên bàn, chỉ duy nhất món này có độc…..Mà độc này không phải do bả chuột…..Độc do chướng khí tích tụ lâu năm, nói cho dễ hiểu thì đồ ăn trong cái niêu này có chứa tà khí..
La đại phu nhìn vào trong niêu, bên trong niêu đất vẫn còn nguyên mấy khúc cá kho tộ….Nhìn màu sắc cũng như thịt cá khá là ngon, thậm chí còn có mùi thơm của gia giảm như riềng, ớt, hạt tiêu.
La đại phu hỏi :
– Thầy nói niêu cá này có độc sao ?
Thầy Lương gật đầu :
– Đúng vậy, cá trong niêu này là cá trê……Mọi người xem cây kim được làm từ ngà voi này đây…..Khi dùng kim thử qua các món ăn thì chỉ duy nhất món cá này làm cho cây kim từ màu trắng ngà chuyển sang màu đen.
Lâm tiên sinh thắc mắc :
– Nhưng căn cứ vào đâu mà ông cho rằng độc đó không phải là bả chuột ? Biết đâu chính tên nghịch tử này bỏ độc vào niêu cá thì sao ? Bởi vì thế nó mới không ăn và không bị trúng độc.
Thầy Lương đáp :
– Lâm tiên sinh, ông quên mất rằng tôi là thầy thuốc sao…..Khi bắt mạch cho 3 người nhà lão Ngũ, tôi thấy cơ thể họ ngoài việc bị trúng độc thì còn vương cả tà khí…..Đôi mắt của họ có những đường vân đỏ như máu, ấn đường sạm đen, đó là biểu hiện của người bị trúng tà. Trước đó lúc A Thiện đến cầu cứu La đại phu, bản thân cậu ta cũng phảng phất mùi tử khí.
La đại phu thảng thốt :
– Đó…đó là lý do vì sao thầy không quay về núi Bạch Hạc mà lại muốn đi cùng tôi đến nhà lão Ngũ.
Thầy Lương gật đầu :
– Đúng là như vậy…..
Lâm tiên sinh hỏi :
– Trúng tà ? Thầy Lương….ông đang nói gì vậy….Làm gì có ai ăn cá mà bị trúng độc rồi lại trúng cả tà…? Chuyện khó tin vậy ông cũng nói ra được….Nực cười…..
Thầy Lương khẽ đáp :
– Không có gì lạ cả đâu…..Trên đời này có những loài vật khi hấp thụ quá nhiều âm khí chúng sẽ dần hóa thành tinh, mang trong mình kịch độc chết người……Tôi đã từng đối mặt với lũ chuột tinh, loài chuột vốn dĩ chỉ là những con chuột bình thường, thế nhưng khi chúng đục phá quan tài, ăn xác người chết trong đó, lâu dần chúng hóa thành chuột tinh….Chúng có ý thức, có suy nghĩ tấn công con người để xâu xé xác thịt, một nhát cắn của nó có thể tước đi mạng sống người khác nếu không kịp thời chữa trị….Những loài vật này khi đã thành tinh thì máu, thịt của chúng còn độc hơn cả nọc rắn.
La đại phu nghe mà rùng mình, La đại phu hỏi :
– Vậy…theo như lời thầy…thì con cá trê này….là cá trê thành tinh ư ?
Thầy Lương trả lời :
– Chưa hẳn là thành tinh, nhưng tôi có thể chắc chắn nó đã từng ăn thịt người…….Nói suông mọi người chắc sẽ không tin, trong lúc đợi 3 người nhà lão Ngũ tỉnh lại, Lương tôi sẽ cho mọi người thấy thứ này. Bây giờ phiền mọi người dọn dẹp những thứ trên bàn đi, chỉ để lại đúng cái niêu cá. Tiếp đó, chuẩn bị cho tôi 1 bát muối, 1 bát rượu, 1 bát gạo, 3 nén nhang, 1 cái gương nhỏ thôi không cần lớn, La đại phu, ông có đem theo mực tàu với giấy bút phải không ?
La đại phu vội đáp :
– Dạ có…Tôi luôn đem theo để còn ghi lại cách dùng thuốc cho người bệnh…..Thầy Lương định dùng làm gì ạ ?
Thầy Lương mỉm cười :
– À, cũng không có gì…..Chỉ là tôi muốn dùng mực tàu để vẽ 1 đạo bùa “ Khai Quang “ thôi…..Lát nữa đây La đại phu sẽ biết. Được rồi, mọi người giúp tôi 1 tay nào….
Không biết thầy Lương tính bày trò kỳ quái gì, nhưng nghe những lời thầy Lương nói chẳng hiểu sao ai ai cũng thấy cuốn hút và tò mò 1 cách kinh khủng. Ít phút sau bàn ăn đã được dọn dẹp sạch sẽ, chỉ để lại đúng cái niêu đất kho cá, theo như chỉ dẫn của thầy Lương, trước niêu cá sẽ đặt chính giữa 1 bát gạo, bên trái là bát rượu, bên phải đặt bát muối….A Thiện đem ra 1 cái gương hình tròn, A Thiện nói :
– Thưa thầy….tôi chỉ tìm được chiếc gương này thôi…Là gương soi của chị tôi..
Thầy Lương gật đầu đáp :
– Được rồi, loại này là được rồi….Khà khà khà…
Sắp xếp mọi thứ xong xuôi, thầy Lương kêu La đại phu dùng rượu để mài mực, khẽ chích nhẹ đầu ngón tay, nhỏ vào trong nghiên mực 3 giọt máu của mình. Hành động của thầy Lương khiến La đại phu có phần giật mình nhưng thầy Lương trấn an đó chỉ là 1 cách để làm cho bùa phép được linh nghiệm chứ không phải chuyện gì nghiêm trọng cả. Mực mài xong, thầy Lương dùng bút lông chấm vào nghiên mực rồi viết lên tờ giấy những ký tự rất chi là loằng ngoằng và vô cùng khó hiểu….Thắp 3 nén nhang cắm vào bát gạo theo chiều dọc hướng thẳng về phía niêu cá trê. Nhúng phần mép lá bùa vào bát rượu, thầy Lương dán bùa lên chiếc gương đang được đặt úp xuống.
– Được rồi, bắt đầu nào…..Mọi người lặng im, cố gắng đừng phát ra tiếng động gì nhé.
Nói xong, thầy Lương đứng đó, nhắm mắt lại rồi bắt đầu lẩm nhẩm đọc những câu chú trong miệng……Mặc dù cửa nhà lão Ngũ vẫn mở, thế nhưng chẳng hiểu sao, bên ngoài không có gió mà bên trong nhà ai ai cũng thấy rùng mình, A Thiện, Lâm tiên sinh hay La đại phu, tất cả đều cảm nhận thấy rõ ràng vừa có tiếng gió rít qua da thịt của họ. Cùng lúc đó mũi họ cũng ngửi thấy một mùi tanh nhẹ, lâu dần mùi tanh đó chuyển thành mùi thối, mà lạ ở chỗ càng lúc lại càng thối đến mức khó chịu…….Họ nhìn về phía niêu cá và nhận ra mùi thối bắt nguồn từ đó.
Ba nén hương cắm trong bát gạo khói tỏa ra lúc này cũng có màu xám đen…..Khi hương cháy được 1 phần 3 thì thầy Lương dừng lại không đọc chú nữa. Mở mắt ra, tay cầm chiếc gương soi có dán lá bùa khi nãy, thầy Lương hơ chiếc gương ngay phía trên 3 nén nhang vẫn còn đang cháy dở vài vòng, đột nhiên lá bùa bốc cháy, tàn theo gió bay thẳng ra bên ngoài nhà…..Nhón mấy ngón tay, bốc một nhúm muối, thầy Lương rải khắp mặt bàn…..Cuối cùng đặt chiếc gương ngay sát niêu cá, hơi cao lên 1 chút, thầy Lương nhìn 3 người A Thiện, La đại phu, Lâm tiên sinh, nở 1 nụ cười có phần nguy hiểm, thầy Lương nói :
– Nào, cả 3 người lại gần đây……Nhìn niêu cá qua tấm gương này xem trong niêu có gì nhé……Nói trước, đừng có hoảng sợ…..
Lâm tiên sinh mạnh dạn bước tới xem trước, phần vì tò mò, phần vì trước khi nhìn vào gương thì niêu cá trên bàn cũng chẳng có gì khác với lúc trước. Thế nhưng, ngay khi nhìn vào chiếc gương mà thầy Lương đang cầm, Lâm tiên sinh miệng ú ớ, há hốc mồm, phải mất chừng 3 giây định thần, ông ta mới hét lên kinh hãi :
– Á……á…..Ôi….trời…đất ơi…..Cái….cái quỷ quái….gì thế này….
Đưa mắt nhìn xuống niêu cá trên bàn, bên trong niêu vẫn là mấy khúc cá kho tộ có màu sắc ngon lành…….Thế nhưng, khi nhìn vào gương, hình ảnh phản chiếu trong gương lại cho thấy, bên trong niêu cá nào là tóc, là ngón tay người đang phân hủy, có cả những mảng da tái nhợt nhạt thối rữa, dòi bọ lúc nha lúc nhúc, đáng kinh sợ hơn là cái đầu cá trê phản chiếu trong gương hình như còn có những nét mang hình dạng giống như đầu người……Quá hoảng sợ, Lâm tiên sinh loạng choạng suýt thì ngã ngửa ra đằng sau. Đến lượt A Thiện cùng với La đại phu, mặc dù đã được cảnh báo cũng như chứng kiến sự sợ hãi của Lâm tiên sinh, thế nhưng ngay sau khi nhìn thấy thứ mà Lâm tiên sinh vừa thấy……A Thiện lập tức nôn ra tất cả những gì đã ăn chiều nay, còn La đại phu, sống mấy chục năm cuộc đời, đây là lần đầu tiên La đại phu gặp chuyện kỳ dị mà lạ lùng đến như vậy……Thầy Lương úp chiếc gương xuống, hương cháy được nửa tuần thì cá ở trong niêu cũng dần biến thành bùn đất đen xì, dòi bò lổn nhổn, bốc mùi tử khí nồng nặc….
Thầy Lương nói :
– Giờ thì mọi người đã tin, con cá trê này từng ăn thịt người rồi chứ ?
Các bạn đang nghe truyện trên Kênh Sách Nói Chấm Com.
Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 5 Average: 4]