Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác nội dung của KenhSachNoi.Com, hãy search trên Google vi cú pháp: "Từ khóa" + "kenhsachnoi.com". (Ví dụ: Sách ni miễn phí kenhsachnoi.com). Tìm kiếm ngay

Thầy Tàu ly kỳ truyện quyển 5 – Chap 52: Nghi Ngờ

Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện – Quyển 5 – Tác Giả Trường Lê.
– THIÊN CƠ –
Chap 52 : Nghi Ngờ….
Phòng của Nhã Tịnh có 1 lối đi bí mật mà chỉ cô ta và tên gia nô họ Cao biết……Mỗi khi đưa máu hoặc canh thai nhi cho Nhã Tịnh, tên họ Cao đều đi vào bằng lối này….Bên trong phòng, ngồi trong tấm rèm trắng, Nhã Tịnh mặc bộ váy áo màu xanh nhạt, mỏng manh, cô ta khẽ cầm chiếc lược chải nhẹ những lọn tóc trước khi búi ra đằng sau.
“ Loạt..soạt….loạt…soạt “
Nghe thấy tiếng động, tên họ Cao còn chưa lên tiếng, Nhã Tịnh đã nói :
– Đến rồi ư ? Hôm nay ngươi trễ hơn bình thường…
Gia nô họ Cao vội cúi đầu thanh minh :
– Phu…nhân thứ tội….Tại tiểu nhân gặp phải một chuyện ngoài ý muốn…
Nhã Tịnh đặt chiếc lược xuống mặt bàn, khựng lại 1 giây, cô ta hỏi :
– Hửm, chuyện ngoài ý muốn ? Là chuyện gì ?
Bước vào trong, khẽ khàng đặt cái khay gỗ có màu đỏ sậm lên trên bàn trà. Tên họ Cao khúm núm đáp :
– Phu nhân yên tâm, tiểu nhân đã giải quyết xong rồi ạ……Mời phu nhân ăn canh khi nó hãy còn nóng.
Trên khay gỗ, ngoài cái thố đựng canh thai nhi ra thì còn 1 bình sứ màu trắng kèm 1 chiếc ly sứ ướm chừng bằng 3 ngón tay. Nhã Tịnh vén rèm bước ra, tên họ Cao nhẹ nhàng rót trong chiếc bình màu trắng ra 1 ly máu. Đó là máu tươi được 2 tên đồ tể A Tam – A Tứ lấy từ những tù nhân bị giam cầm bên dưới nhà ngục.
– He he he……mùi máu thật là dễ chịu, nó làm cho ta khoan khoái mỗi khi ngửi thấy…- Nhã Tịnh nhoẻn miệng cười, mắt nhìn vào ly máu mà tên họ cao vừa rót.
Tên họ Cao lùi lại phía sau 1 bước, hắn kính cẩn :
– Dạ, mời phu nhân dùng.
Nhã Tịnh đưa 2 ngón tay cầm lấy cái ly rồi đưa lên miệng uống cạn….
“ Ực “
Nhắm mắt lại, cảm nhận ngụm máu chảy từ đầu lưỡi xuống tới cuống họng rồi cứ thế đi vào lục phủ ngũ tạng…..Nhã Tịnh khẽ rùng mình, nở một nụ cười mãn nguyện, lè lưỡi liếm quanh vành môi không để lãng phí dù chỉ là 1 chút máu dây ra ngoài mép.
Nhã Tịnh ngồi xuống ghế sau khi khai vị bằng 1 ly máu người tươi sóng sánh…..Tên họ Cao cẩn thận đưa tay mở nắp thố…Bên trong thố có nhân sâm, táo đỏ, hạt sen và tất nhiên khi Nhã Tịnh dùng chiếc thìa vàng khẽ khuấy nhẹ từ bên dưới lên trên là 1 hài nhi vẫn còn giữ nguyên hình dạng bào thai với cái đầu nhỏ xíu đang cúi xuống úp vào phần bụng với đầy đủ tứ chi kèm sợi nhau thai được cuộn lại đặt trong thố….Nhìn màu sắc của hài nhi, Nhã Tịnh hỏi :
– Có làm đúng theo như những gì ta dặn không đấy ?
Tên họ Cao trả lời :
– Dạ có ạ, hôm nay tiểu nhân căn đúng lửa vừa và bắc ra sớm hơn mọi lần 5 phút..
Nhã Tịnh múc một thìa canh đưa lên miệng nếm thử, mỉm cười ra chiều vừa lòng……Nhã Tịnh một tay bưng thố cánh, tay còn lại dùng thìa xắn từng miếng bào thai mà đưa vào miệng nhai nhóp nhép. Gia nô họ Cao mặc dù đã chứng kiến cảnh tượng này không ít lần thế nhưng mỗi lần Nhã Tịnh ăn canh hắn đều phải quay mặt đi. Cứ sau mỗi tiếng nhai chóp chép, hắn lại rót tiếp 1 ly máu cho Nhã Tịnh uống….Chỉ 1 lúc sau, thố canh hết nhẵn không còn 1 giọt nước, bình sứ đựng máu cũng đã rót cạn. Sau khi ăn canh thai nhi và uống máu người, nhìn Nhã Tịnh sắc mặt rạng rỡ, hồng hào và tươi trẻ ra hơn rất nhiều.
Cô ta nói với tên họ Cao :
– Ngày mai vẫn tiếp tục nấu như thế này cho ta….À không, từ giờ trở đi cho tới lúc ấy, mỗi ngày đều phải dâng lên cho ta 1 bát canh thai nhi…..Lượng máu người cũng phải cung cấp gấp đôi.
Tên họ Cao ấp úng :
– Chuyện…chuyện này…..thú thật với phu nhân, hiện tại bên dưới nhà ngục cũng chỉ còn 2 thai phụ là đủ tiêu chuẩn để nấu thành canh cho phu nhân……Máu tươi tiểu nhân có thể đáp ứng….Còn….còn chuyện….mỗi ngày 1 bát canh…thai nhi….tiểu nhân e….không có đủ nguyên liệu….
Nhã Tịnh cau mày :
– Đồ ăn hại, nhà ngươi theo ta bao nhiêu năm nay mà không biết xử lý thế nào ư ? Hết thì đi tìm về đây cho ta, chẳng lẽ cả hương Kim Sơn này lại không có con đàn bà nào mang thai hay sao ? Mới hôm trước, khi ta đi ngoài đường cũng đã gặp ít nhất 7-8 thai phụ……Ngươi phải tìm và đưa chúng về đây cho ta….He he he…..Ha ha ha…
Tên họ Cao cúi đầu nói :
– Nhưng…nhưng mà phu nhân…..Làm sao tiểu nhân có thể bắt những thai phụ đó được…..Bọn…bọn họ không giống với người phụ nữ lang thang, không gia đình như hai hôm trước tiểu nhân đưa về…
Nhã Tịnh nhoẻn miệng cười :
– Hi hi hi, bình tĩnh lại nào….Ta còn chưa nói xong mà….Lại đây, lại gần đây….
Tên họ cao bước lại gần, Nhã Tịnh lấy trong tay áo ra một cái lọ nhỏ có màu đỏ, đưa cho tên họ Cao, Nhã Tịnh ghé vào tai hắn nói thì thào những điều gì đó……Chỉ biết tên họ Cao vừa nghe vừa gật đầu rồi cười một cách ma mãnh.
Cầm cái lọ đưa lên mắt nhìn, hắn hỏi :
– Có thật chỉ cần làm như vậy là được không thưa phu nhân ?
Nhã Tịnh đáp :
– He he he, từ trước tới nay ta đã nói sai bao giờ chưa ? Chỉ cần 10 ngày nữa thôi, tới lúc đó tất cả bọn chúng đều sẽ phải chết…..Chết sớm biết đâu lại là 1 ân huệ…..Hi hi hi, mà vừa nãy ngươi nói có chuyện ngoài ý muốn…..Chuyện đó là gì ?
Tên họ Cao kể lại cho Nhã Tịnh nghe việc hắn bị tiểu Thúy phát hiện ra vết máu trong nhà bếp khi nấu canh thai nhi…..Điều đó giải thích vì sao hắn dâng canh đến muộn. Nhã Tịnh nghe xong thì khẽ nói :
– Hừm, ta biết rồi…..Con nô tỳ đó đang được lão gia hết mực sủng ái, ông ta gần đây còn đặc biệt giao cho nó việc sắc thuốc mỗi buổi sáng….Đúng như chủ đích của ta, cứ để cho Bạch Tiên Phong đắm chìm trong sắc dục, bỏ bê tất cả mọi chuyện trong phủ thì chúng ta lại càng dễ bề hành động….Giờ ngươi đem con tỳ nữ đó bỏ xuống nhà ngục, xem ra Bạch lão gia sẽ nổi điên….Được rồi, chuyện lão gia cứ để ta lo, giờ ta sẽ đích thân sắc thuốc cho hắn…..Ngươi nghỉ ngơi đi, vất vả cho ngươi rồi…..
Tên họ Cao thu dọn thố, ly, bình…..Hắn cúi đầu :
– Vậy tiểu nhân xin phép được lui ạ….
Như sực nhớ ra chuyện gì đó, Nhã Tịnh gọi tên họ Cao lại khẽ hỏi :
– À mà khoan, còn 1 chuyện này nữa….
Tên họ Cao đáp :
– Dạ, còn việc gì xin phu nhân cứ sai bảo…
Nhã Tịnh mỉm cười :
– Chuyện ta nói ngươi lo liệu chỗ ăn, chỗ ở cho 30 người trong hương Kim Sơn này đến đâu rồi ?
Tên họ Cao đáp :
– Việc này phu nhân yên tâm, tiểu nhân đã chuẩn bị chu toàn…..Chỉ cần đợi người đến nữa là xong.
Nhã Tịnh gật đầu :
– Tốt, tốt lắm…….Chẳng bao lâu nữa đâu, bọn chúng sắp tới đây rồi…..he he he….hi hi hi…..
[……….] Sáng ngày hôm sau, hương Kim Sơn vẫn ồn ào, tấp nập người qua người lại giống như mọi ngày mặc dù lúc này mới chỉ là 7h sáng….
– Oáp….oáp….oáp…..Ông chủ, sáng ở đây có gì ăn không nhỉ ?
Một thanh niên đi từ trên lầu xuống, vừa đi vừa ngáp ngắn ngáp dài hỏi ông Xuyên chủ quán trọ.
Ông Xuyên đáp :
– A, tiểu Minh đấy à ? Sao không ngủ thêm chút nữa mà đã dậy rồi…..Cậu muốn ăn gì nào, màn thầu, cháo hay mỳ ?
Tiểu Minh thở hắt ra :
– Sớm gì nữa, ở trong nhà Vương lão gia là tầm này tôi phải dọn dẹp cửa tiệm để chuẩn bị mở đón khách rồi…..Thôi, cho tôi mấy cái màn thầu với 1 bình trà nóng.
Ông Xuyên chủ quán trọ gọi A Cẩu bê đồ ra cho khách, A Cẩu đặt đĩa màn thầu xuống rồi lau lau cái bàn, miệng cười cợt :
– Hê hê hê, tao tưởng mày bị nhà họ Vương đuổi đi rồi chứ ? Thế hóa ra không phải à ?
Tiểu Minh cau mày :
– Đuổi cái thằng tiểu Cẩu nhà mày chứ đuổi…..Vợ chồng lão gia nói có việc bận nên cho toàn bộ gia nhân, kẻ hầu người hạ trong nhà được nghỉ 3 ngày…..Những người khác thì còn có nhà để về, chứ tao bố mẹ mất cả, được Lan Lan phu nhân chiếu cố đưa về nhà họ Vương phụ giúp công việc….Nghỉ 3 ngày cũng chẳng biết đi đâu, chi bằng lang thang trong hương chờ đến khi vợ chồng lão gia trở về…
Ông chủ Xuyên tò mò hỏi :
– Thế cậu không biết họ đi đâu à ? Mà lạ nhỉ, nếu không ở nhà thì càng phải để người ăn kẻ ở lại để trông nom nhà cửa chứ ? Đường đường là 1 tiệm kim hoàn lớn, không sợ trộm lẻn vào hay sao ?
Nghe ông Xuyên nói, tiểu Minh thấy cũng có lý…..Hơn nữa vợ chồng ông chủ Vương cũng chỉ bảo cho mọi người nghỉ 3 ngày chứ cũng không nói rõ là đi đâu….Tiểu Minh nghĩ trong đầu :
“ Hừm, có khi nào bọn họ đang suy tính điều gì mờ ám, không muốn ai biết nên mới đuổi hết mọi người đi không nhỉ ? “
Thấy A Cẩu nãy giờ cứ đứng hóng chuyện, tiểu Minh quát :
– Ơ cái thằng tiểu Cẩu này…..Mày không lấy trà cho tao à ?
A Cẩu ấp úng, mặt ngơ ngác, đáp ậm ờ :
– Ừ..ừ….trà tới ngay đây……..

Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 1 Average: 4]