Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác nội dung của KenhSachNoi.Com, hãy search trên Google vi cú pháp: "Từ khóa" + "kenhsachnoi.com". (Ví dụ: Sách ni miễn phí kenhsachnoi.com). Tìm kiếm ngay

Thầy Tàu ly kỳ truyện quyển 5 – Chap 54: Cải Lão Hoàn Đồng

Chap 54 : “ Cải Lão Hoàn Đồng “
Nhã Tịnh khẽ hỏi lại :
– Thấy gì là thấy gì vậy thưa lão gia ?
Bạch Tiên Phong đáp :
– Nốt ruồi son ở eo của nàng, ta nhớ là ở đây có 1 nốt ruồi son mà…? Sao bây giờ không thấy đâu cả ?
Nhã Tịnh nghe xong thì giật mình, lập tức cô ta quay người lại, nhìn Bạch Tiên Phong mỉm cười….Đưa hai tay lên áp vào má của Bạch Tiên Phong, Nhã Tịnh nói :
– Lão gia, chắc lão gia nhìn nhầm rồi……Chà, mặt lão gia có dính sợi tóc này, để thiếp lấy ra giúp lão gia…..Lão gia nhắm mắt lại đi…
Như có 1 ma lực thần bí, Bạch Tiên Phong cứ thế làm theo những gì Nhã Tịnh yêu cầu….Ông ta nhắm mắt lại, trong lúc đó, Nhã Tịnh vuốt ve khuôn mặt của Bạch Tiên Phong, miệng cô ta mấp máy, lẩm nhẩm đọc những câu gì đó…..Trên phần eo của Nhã Tịnh lúc này xuất hiện 1 nốt ruồi son. Còn Bạch Tiên Phong sau khi mở mắt ra thì giống như người vô hồn, đôi mắt đờ đẫn nhìn xuống eo Nhã Tịnh…..Bạch Tiên Phong nở 1 nụ cười ngây dại :
– Hihihi…..đây rồi, đúng là nốt ruồi son của nàng…..Quả nhiên khi nãy ta không nhìn rõ…..Đẹp quá đi mất, Nhã Tịnh à, bí quyết nào giúp cho nàng trẻ mãi không già thế này ? Ta có cảm giác nàng còn đẹp hơn cả lúc chúng ta lần đầu gặp nhau….Cơ thể nàng giống như cô gái tuổi trăng tròn, làn da nàng mịn màng hơn bất cứ thứ nhung lụa nào, khuôn mặt nàng vẫn giữ nguyên những đường nét xinh đẹp ấy sau bao nhiêu năm…..Một năm qua không gần gũi nàng, hôm nay ở cạnh mà ta cảm thấy thật hổ thẹn….Nhìn ta mà xem, ta đã già mất rồi….
Nhã Tịnh trườn lên trên người Bạch Tiên Phong, ghé sát vào tai Bạch Tiên Phong, Nhã Tịnh thủ thỉ :
– Lão gia vẫn còn khỏe lắm……Chẳng phải lão gia đã hành hạ thần thiếp nguyên 1 buổi sáng hay sao ?
Bạch Tiên Phong nói :
– Có phải do bát thuốc hôm nay nàng đem tới không ? Ta cảm nhận được sự sung mãn, tràn trề tinh lực sau khi uống bát thuốc đó….
Nhã Tịnh khẽ cười trả lời :
– Quả nhiên không có gì giấu được lão gia…..Chính xác là như vậy, lão gia, lâu nay thiếp có 1 điều giấu lão gia…..Trước khi lão gia trách tội, thiếp chỉ muốn nói thiếp làm như vậy là vì lão gia….Thiếp muốn tự mình là người thử thuốc trước khi nói cho lão gia biết….
Bạch Tiên Phong hỏi :
– Có chuyện gì mà nàng lo lắng đến vậy ? Cứ nói ra đi, ta làm sao lỡ trách tội mỹ nhân được chứ ?
Nhã Tịnh tiếp :
– Nhưng lão gia phải hứa là không được trách thì thần thiếp mới dám nói…
– Được rồi, ta thề có trời sẽ không trách nàng dù chỉ nửa lời…- Bạch Tiên Phong khẽ vuốt nhẹ mái tóc của Nhã Tịnh rồi đáp.
Nhã Tịnh nói :
– Lão gia có còn nhớ đám tang mà lão gia tổ chức cho Cơ Vân đạo sư chứ ?
Bạch Tiên Phong trả lời :
– Có chứ, tất nhiên là ta nhớ….Đám tang của nghĩa phụ, cả hương Kim Sơn này đều phải chịu tang mà….Nhưng sao ?
Nhã Tịnh tiếp :
– Sau đám tang, tiểu thiếp có cho người dọn dẹp căn phòng của Cơ Vân đạo sư thì phát hiện ra 1 quyển sách được đạo sư để ở dưới gối đầu giường..
Bạch Tiên Phong vội hỏi :
– Là sách gì vậy ? Chẳng phải theo như lời căn dặn của nghĩa phụ, mọi thứ đồ đạc trong phòng của cha đều phải đem đi đốt hay sao ?
Nhã Tịnh làm bộ run rẩy, sợ hãi, ấp úng trả lời :
– Dạ…thưa lão gia…..Bên ngoài sách không có chữ gì cả, quyển sách nom rất cũ kỹ…..Khi mở ra đọc thì tiểu thiếp thấy sách viết về những bài thuốc, cách bào chế dược liệu, công thức sao tẩm……Nghĩ phải là sách quý nên Cơ Vân đạo sư mới để gối đầu giường….Tiểu thiếp mạo muội giữ lại, sau khi đọc sách thì phát hiện ra trong sách có để lại 1 bài thuốc giúp cải lão hoàn đồng…..Và…và tiểu thiếp trong suốt 1 năm qua đã làm theo…
Bạch Tiên Phong gặng hỏi :
– Vậy…kết..quả thế nào ?
Nhã Tịnh khẽ nhổm người ngồi dậy, buông nhẹ tấm chăn mỏng đắp trên người, cơ thể của cô ta lõa lồ trước mắt Bạch Tiên Phong….Đưa bàn tay vuốt nhẹ làn da, Nhã Tịnh ưỡn ngực về trước, áp tay vào má Bạch Tiên Phong, Nhã Tịnh nói :
– Chẳng phải chính lão gia cũng nói tiểu thiếp có thân hình và làn da như gái trăng tròn hay sao ? Cơ thể này chính là kết quả của suốt 1 năm qua tiểu thiếp sử dụng phương pháp được ghi chép lại trong quyển sách của Cơ Vân đạo sư…..
Bạch Tiên Phong ngắm nhìn Nhã Tịnh không rời mắt, hóa ra thắc mắc của ông ta thực sự có cơ sở…..Lý do Nhã Tịnh ngày 1 trẻ đẹp như vậy là có nguyên do….Ôm chầm lấy Nhã Tịnh rồi đè ngửa cô ta nằm xuống giường, Bạch Tiên Phong nuốt nước bọt hỏi :
– Vậy thì bây giờ nàng có thể chia sẻ bí quyết đó cho ta được không ? Có phải bát thuốc hôm nay cũng là phương thuốc được ghi chép trong quyển sách đó..
Nhã Tịnh mơn trớn cơ thể Bạch Tiên Phong, khẽ nở một nụ cười ma mị, Nhã Tịnh đáp :
– Lão gia của thiếp vẫn luôn là người thông minh nhất…..Thần thiếp nói ra điều này chẳng phải là muốn cùng lão gia hưởng thụ hay sao ? Hihihi, lão gia yên tâm, chỉ cần nghe theo lời của Nhã Tịnh, Nhã Tịnh sẽ đảm bảo từ nay về sau, hai chúng ta lúc nào cũng đắm chìm trong hoan lạc…..Rồi lão gia sẽ thấy….
Vừa nói, bàn tay của Nhã Tịnh vừa khẽ luồn xuống dưới rồi chạm vào phần cơ thể nhạy cảm nhất của Bạch Tiên Phong……Lời nói, hành động của Nhã Tịnh thực sự quỷ dị, nó khiến Bạch Tiên Phong chỉ còn biết đắm chìm trong sắc dục…
Bạch Tiên Phong gồng người lên, ánh mắt nhìn Nhã Tịnh một cách thèm thuồng, ông ta nói :
– Ta muốn……ta muốn…..nữa…..
Nhã Tịnh đáp :
– Tiểu thiếp cũng vậy…..Hihihi….Lão gia, của ngài lại “ thức dậy “ rồi nè…..
“ Ahhh…..ah……ahhh…..ahh “
“ Ưm….ư……ư…..uhhh….ahhhh….ahh “
Những tiếng rên rỉ tiếp tục phát ra từ trong phòng của Bạch Tiên Phong……Đám gia nhân, tỳ nữ trong nhà thật không dám tưởng tượng được rằng Bạch lão gia và phu nhân của họ đã liên tục làm chuyện ấy trong suốt nửa ngày…
Tên họ Cao đi kiểm tra công việc trong phủ……Đúng lúc đó có 1 tỳ nữ đi qua, hắn hỏi :
– Lão gia với phu nhân đã ra ăn cơm chưa ?
Tỳ nữ này mặt đỏ bừng trả lời :
– Dạ..dạ bẩm Cao đại nhân…..Lão gia và phu nhân vẫn chưa ăn ạ…? Vừa…vừa rồi tiểu nữ có đi qua phòng lão gia…..Vẫn….vẫn….thấy…
Nghe tỳ nữ này nói chuyện ấp a ấp úng, tên họ Cao cau mày :
– Vẫn thấy gì…?
Tỳ nữ kia vội đáp :
– Dạ….vẫn…thấy bên trong…phát ra tiếng…phu nhân…đang……
Tên họ cao hẩy tay ra điều đã hiểu :
– Được rồi….Ngươi đi đi….
Vừa đi, tên họ cao vừa suy nghĩ, hắn nhếch mép cười rồi khẽ nói :
– Bạch lão gia ơi bạch lão gia……Ông có biết mình đang hoan lạc với ai không vậy ? He he he…..He he he…..Ha ha ha……

Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 1 Average: 5]