Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện – Quyển 5 – Tác Giả Trường Lê.
– THIÊN CƠ –
Chap 55 : Bày Trận….
[………]
Trước đó 1 canh giờ, tại nhà ông chủ Vương….Lúc này thầy Lương cũng đã tỉnh lại sau khi ngủ được 1 giấc. Vợ chồng ông chủ Vương ngoài việc chú ý nhà cửa cũng tranh thủ chuẩn bị vài món đợi thầy Lương dậy cùng ăn. Có vẻ như tấm biển thông báo đóng cửa tiệm đã thực sự phát huy tác dụng khi cả buổi sáng ngày hôm nay không có ai tìm đến làm phiền.
Vừa nghe thấy tiếng mở cửa phòng, Lan Lan phu nhân nói với ông chủ Vương :
– Lão gia, hình như là thầy dậy rồi…
Ông chủ Vương vội đáp :
– Nhanh ra mời thầy dùng cơm…
Cả 2 vợ chồng bước ra ngoài hành lang, nhìn sang phòng bên cạnh thấy thầy Lương cũng vừa đi ra……Ông chủ Vương nói :
– Thầy dậy rồi ạ…..Để vợ chồng tôi lấy nước cho thầy rửa mặt mũi, tay chân…..Sau đó mời thầy dùng bữa cơm, tất cả đều đã chuẩn bị xong hết rồi…
Thầy Lương vươn vai khẽ đáp :
– Chậc, không cần phải cầu kỳ, câu lệ thế đâu….Cứ để tôi ra bể nước gần vườn rửa mặt mũi, chân tay cho nó mát…..Bê chậu, bê nước mà làm gì, vẽ chuyện….Còn cơm hả ? Ừm, cơm thì chắc chắn phải ăn rồi, ăn xong còn lấy sức mà còn bày binh bố trận nữa chứ…Mà hình như 2 vợ chồng ông không ngủ thì phải ? Lo lắng quá không ngủ được à ?
Ông chủ Vương gãi đầu :
– Dạ vâng, thầy nói đúng, gặp phải chuyện như này sao mà ngủ nổi…..Với nữa trước đó ở dưới tầng hầm, chúng tôi cũng đã chợp mắt được 1 giấc rồi. Nằm trằn trọc mãi, vừa trông nhà, lại vừa làm cơm đợi thầy dậy ăn luôn…Thế mà cũng gần trưa rồi thầy ạ…
Đi ra bể nước bên ngoài vườn, thầy Lương múc nước rửa mặt, ông chủ Vương giúp thầy Lương lấy khăn khô để lau…..Vừa lau mặt, thầy Lương vừa nhìn bốn phía xung quanh, với trung tâm là cây Ngân Hạnh….
Thầy Lương nói :
– Ngay bên trong nhà ông chủ Vương đã có 1 pháp bảo trừ tà ma…..Chắc hẳn Khúc Quân sư phụ cũng đã tính được đến chuyện này nên mới nhắc tổ phụ của ông nhất định phải giữ lại nó bằng bất cứ giá nào…
Ông chủ Vương hỏi :
– Ý thầy đang nói tới cây Ngân Hạnh phải không ạ ?
Thầy Lương đáp :
– Chính là cây Ngân Hạnh…..Tôi đang tính việc bày trận sẽ lấy vị trí của cây Ngân Hạnh làm trung tâm của trận pháp trừ ma. Một khi ma quỷ sa chân vào trận pháp này thì có mọc cánh cũng không thể thoát ra được…
Ông chủ Vương có chút lo lắng, khẽ thở dài ông ta nói :
– Nhưng…nhưng mà thầy Lương này…..Thế nhỡ đâu, Nhã Tịnh hay nhà họ Bạch…..họ….họ không phải ma quỷ như…thầy suy đoán thì sao ạ ? Chúng ta bày trận như vậy….liệu…có bất kính…..Tôi sợ làm hại người vô tội…
Thầy Lương mỉm cười trả lời :
– Quả nhiên ông chủ Vương là người đức độ, lúc nào cũng suy nghĩ cho người khác….Ông chủ Vương yên tâm, tất cả các loại trận đồ trừ ma diệt quỷ mà tôi dùng chỉ có tác dụng đối với yêu ma, quỷ quái……Phàm là người bình thường sẽ không ảnh hưởng gì. Cứ cho rằng suy đoán của tôi là sai thì ngay cả khi nhà họ Bạch hay Nhã Tịnh phu nhân kia có đến đây, có bước vào trận pháp cũng không mất 1 sợi tóc nào cả….
Ông chủ Vương hỏi tiếp :
– Vậy…nếu như bọn họ không phải con người thì sao ạ ?
Thầy Lương đáp :
– Hừm, thì tôi sẽ ra tay tiêu diệt ma quỷ…..Trận pháp mà tôi sắp sửa bày bố trong nhà ông chủ Vương có tên là “ Thập Bát La Hán Sát Quỷ Trận “. Trận đồ này sẽ có 18 vị trí trọng yếu tương đương với 18 vị la hán, cộng thêm các yếu tố ngũ hành ( Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ ) tương trợ lẫn nhau…..Một khi bày trận xong nơi đây sẽ trở thành cấm địa đối với yêu ma, quỷ quái hoặc những kẻ mang trong mình âm khí, tà khí….Một khi khai trận, chúng sẽ phải hiện nguyên hình…
Ông chủ Vương lại hỏi :
– Ghê gớm đến vậy thật sao ? Thế nhỡ yêu ma, quỷ quái chúng phát hiện bên trong nhà có bày trận, chúng không vào nữa thì sao ?
Trận thì chưa bày, cơm thì chưa ăn, mà cứ hễ nói ra câu nào y như rằng ông chủ họ Vương này lại vặn vẹo toàn những câu bàn lùi……Thầy Lương lại đáp :
– Bây giờ như thế này nhé, để tôi nói lại 1 lần nữa cho ông hiểu…..Đã là bày trận thì phải bày bố làm sao để ma quỷ không biết….Người ta có câu là quỷ không biết, thần cũng không hay đấy……Nhưng 1 khi khai trận, khai trận ở đây là bắt đầu đọc thần chú, khẩu quyết để hành trận…..Thì tới lúc đó trận pháp mới phát huy công dụng trừ ma, diệt yêu của nó….Còn khi mà trận chưa khai, sẽ không có điều gì xảy ra cả….Còn vấn đề liệu rằng người chúng ta cần có đến hay không thì còn phải xem xem thính mà ta rải ra có thơm hay không nữa chứ….
Nhìn ông chủ Vương, thầy Lương chép miệng lắc đầu :
– Chẹp chẹp, cứ cái kiểu này thì chỉ sợ là thính thiu…..Đến ruồi nó cũng chẳng thèm bâu nói gì đến ma với quỷ…..Haizzz, có khi nào tôi chọn sai rồi không ?
Thầy Lương vắt tay sau lưng, lững thững bước đi…..Ông chủ Vương phải mất mấy giây mới hiểu ra vấn đề….Tự chỉ tay vào mình, mặt ngơ ngác, mắt nhìn theo thầy Lương….Ông ta vội chạy theo hỏi :
– Này…này, ý thầy nói thính thiu là nói tôi có phải không ?
Thầy Lương cười :
– Khà khà, cái đó là do ông tự nhận, tôi không có nói gì cả….
Lan Lan phu nhân đi ra đon đả :
– Dạ, mời lão gia, mời thầy Lương vào ăn cơm…..Tôi vừa hâm nóng lại đồ ăn rồi ạ.
Cả ngày hôm qua bận rộn, đến giờ mới được bữa cơm ngon lành…..Thầy Lương ngồi xuống ghế, Lan Lan phu nhân nói :
– Vì không được ra ngoài thế cho nên trong nhà có gì tôi dùng nấy…..Mong thầy không chê…
Thầy Lương đáp :
– Có cơm, có canh, có rau, lại còn có cả thịt gà, trứng gà……Vậy là thịnh soạn lắm rồi, tôi đi đường toàn phải ăn lương khô với cơm nắm muối vừng.
Thấy ông chủ Vương rót rượu, thầy Lương đưa tay che chén, thầy Lương nói :
– Thôi, rượu chè gì tầm này…..Nửa canh giờ nữa là chính Ngọ, cất rượu đi, ăn nhanh nhanh rồi tôi phân công việc. Uống rượu vào để mà ngủ tiếp à ?
Ông chủ Vượng ngại quá bèn chữa ngượng :
– Dạ thầy nói phải, tôi quên mất…..Cái tính tôi cứ có khách quý là lại mời rượu….Thế thôi, bà nó xới cho tôi với thầy mỗi người bát cơm…..Đem rượu cất đi.
Cơm nước xong xuôi, trong lúc Lan Lan phu nhân dọn rửa thì thầy Lương với ông chủ Vương ngồi ở bàn trà. Đặt tay nải lên trên mặt bàn, mở tay nải ra, thầy Lương lấy trong tay nải 1 cái túi vải nhỏ, 1 đầu có dây túm thắt lại..
“ Kịch “
Thầy Lương đặt cái túi vải xuống mặt bàn, ông chủ Vương hỏi :
– Tiền phải không thầy ?
Thầy Lương lắc đầu :
– Không phải tiền đâu, đợi chút lát nữa ông sẽ biết…..
Thầy Lương lấy tiếp ra 1 tờ giấy trắng, dùng bút đánh dấu từng chấm trên tờ giấy với điểm trung tâm là hình 1 cái cây……Đó chính là cây Ngân Hạnh, từ điểm trung tâm, ông chủ Vương đếm được có tổng cộng 18 chấm đen khác bao quanh….
Thầy Lương nói :
– Giờ chúng ta sẽ coi như tờ giấy này chính là khuôn viên trong nhà ông chủ Vương, tính từ cửa tiệm kim hoàn cho tới cổng phụ phía sau nhà. Cái cây này tượng trưng cho cây Ngân Hạnh…..18 chấm đen ở 18 vị trí khác nhau tương ứng với 18 vị la hán….
“ Xoẹt….Xoẹt…Xoẹt…Xoẹt…Xoẹt “
Thầy lương tiếp tục vạch lấy 5 đoạn thẳng nối liền với nhau tạo thành 1 hình ngũ giác vẫn lấy trung tâm là cây Ngân Hạnh…..Thầy Lương chỉ vào từng điểm nối của hình ngũ giác rồi tiếp tục nói :
– Các vị trí này sẽ tương ứng với Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ, nói ngắn gọn thì là các yếu tố ngũ hành…
Tiếp theo đó, thầy Lương lại nối liền 18 chấm tương ứng với 18 vị la hán mà thầy Lương nói khi nãy lại với nhau tạo thành 1 vòng bao bọc lấy hình ngũ giác cũng như trung tâm là cây ngân hạnh.
Ở mỗi chấm đen, thầy Lương viết tên từng vị la hán cho đến hết 18 vị……Ông chủ Vương thấy thầy Lương viết xong vẫn lặng im không nói hay làm gì tiếp theo thì khẽ hỏi :
– Trận pháp vậy là xong rồi hả thầy ?
Thầy Lương nói :
– Trên giấy thì xong rồi, còn khó khăn là khi phải xác định được địa mạch trong khuôn viên ngôi nhà này để bày trận…..Điều này hao tổn không ít tâm sức, cũng sắp chính Ngọ…..Ông chủ Vương chuẩn bị đem theo những đoạn tre ngắn đã chuẩn bị từ trước. Khi tôi chỉ vào vị trí nào thì ông phải đóng đoạn tre đó xuống để đánh dấu nghe chưa ? Chúng ta sẽ bắt đầu từ ngoài vườn….
(Bạn đang nghe truyện tại trang web: Kênh Sách Nói chấm Com – Chúc bạn có những giây phút thư giãn.)