Chap 56 : “ La Bàn Âm Dương “
Ôm theo những đoạn tre ngắn chừng 2 gang tay, ông chủ Vương bước cùng thầy Lương ra khoảng vườn phía sau nhà. Giữa trưa nên trời rất nắng, ánh nắng thậm chí còn gay gắt, bỏng rát…
– Trời nắng quá thầy ạ…..Mà sao lại phải lựa đúng chính Ngọ hả thầy ?
Không chọn chỗ có bóng cây, thầy Lương đứng ở những vị trí nắng nhất, trên tay cầm 1 vật gì đó có hình bát giác, to chừng lòng bàn tay, ở giữa có phần thủy tinh cỡ nửa hình cầu nhô lên. Đưa vật có hình bát giác ra trước ánh nắng, thầy Lương trả lời câu hỏi của ông chủ Vương :
– Nắng là tốt, càng nắng càng tốt…..Chính Ngọ là lúc mặt trời lên cao nhất, cũng là thời điểm chí dương……” Thập Bát La Hán Sát Quỷ Trận “ là 1 trận đồ chí dương, nó khắc chế lại hoàn toàn với tà khí, âm khí…..Thế nên trong thời khắc chính Ngọ sẽ xác định được các vị trí địa mạch chí dương bên trong khuôn viên nhà của ông chủ Vương. Vật tôi đang cầm trên tay là 1 pháp bảo có tên gọi “ la bàn âm dương “. Không giống như những chiếc la bàn định phương hướng thông thường, “ la bàn âm dương “ này được dùng để xác định phần âm ( âm trạch ), phần dương ( dương trạch ) của địa mạch.
Ông chủ Vương nóng đến đổ mồ hôi, vừa nhìn vào chiếc la bàn có hình bát giác kỳ lạ, ông chủ Vương vừa nhăn mặt nói :
– Thầy đúng là có nhiều món đồ lạ thật đấy…..Xưa nay tôi chỉ nghe đến la bàn xác định phương hướng….Lần đầu tiên thấy có la bàn định phần âm với phần dương…..Nhưng sử dụng nó như thế nào vậy thầy, cứ giơ ra nắng thế này thôi à ? Khiếp thật, nắng kinh khủng…Mới đứng có 1 tí mà đã rát hết cả da rồi thầy ạ ?
Thầy Lương khẽ cười :
– Khà khà, mới có nắng 1 chút thế này thì đã ăn thua gì…..Để tôi giải thích nguyên lý hoạt động của thứ này cho ông chủ Vương biết….Vì là “ la bàn âm dương “ thế cho nên nó sẽ hoạt động bằng cách tiếp nhận năng lượng của âm và dương…..Như tôi đã nói từ trước, trận đồ tôi sử dụng sắp tới đây là trận đồ chí dương, vậy nên tôi mới lựa chọn chính Ngọ để la bàn này hấp thụ ánh nắng lúc chí dương….Tất nhiên cũng kèm theo linh lực của người sử dụng nó nữa. Bởi thế tôi mới phải cầm la bàn đứng giữa trời nắng như thế này……Còn ông chủ Vương thì không cần, chưa tới việc của ông…..
Nghe đến đây, ông chủ Vương ngớ người, nãy giờ hai tay cứ ôm bó cọc tre đứng sau thầy Lương……Nắng rát cả mặt mũi, ông chủ Vương mồ hôi mồ kê nhễ nhại, ông ta vùng vằng :
– Sao thầy không nói sớm…..
Thầy Lương cười :
– Khà khà, tôi có nói rồi mà…..Trước khi ra vườn tôi có bảo, khi nào tôi chỉ vào đâu thì ông mới dùng cọc đánh dấu vào chỗ đó. Tôi chưa chỉ thì ông cứ lựa chỗ nào mát mát mà đợi chứ….
Nắng nóng làm ông chủ Vương khó chịu, thế nhưng khi nhìn thầy Lương nãy giờ vẫn đứng ở nơi nắng nhất mà không kêu ca, oán thán nửa lời, ngược lại sắc mặt lúc nào cũng tươi tỉnh, thêm vào đó còn nói những lời bông đùa tạo cảm giác vui vẻ…..Ông chủ Vương nhận ra mình mới là người đang làm phiền thầy khi cứ đứng đằng sau càm ràm……Trong khi đó, việc thầy Lương đang làm là để cứu gia đình ông, cứu hương Kim Sơn.
Bỗng thấy xấu hổ, ông chủ Vương ôm bó cọc tre đứng yên chịu nắng, không ca thán thêm lời nào nữa……Không thấy ông chủ Vương nói gì, thầy Lương quay lại nhìn, khẽ cười, thầy Lương hiểu ý, thầy Lương chép miệng :
– Được rồi, không cần thiết phải 2 người đứng tắm nắng như thế này đâu……Ông chủ Vương cứ ra chỗ bóng cây kia mà ngồi. Ở đây 1 mình tôi là đủ rồi, phải nửa tuần hương nữa la bàn này mới hấp thụ đủ ánh nắng chí dương…..Ông không quen với nắng nóng đứng lâu sẽ ốm đấy, có khi còn ngất ấy chứ…..Từ nãy giờ là đã thể hiện sự thành tâm rồi…Khà khà.
Ông chủ Vương mướt mát mồ hôi đáp :
– Không…không sao….Thầy đứng được thì tôi cũng đứng được…..Thầy cứ mặc kệ tôi, chút khó khăn này đã nản thì tôi còn làm được gì chứ. Nhưng thầy vẫn chưa trả lời nốt, nếu la bàn hấp thụ ánh nắng mặt trời là phần dương, thế khi xác định phần âm thì nó sẽ hấp thụ thứ gì ?
Thầy Lương mỉm cười gật đầu :
– Chà, câu hỏi rất là hay…..Để dùng chiếc la bàn này xác định phần âm hay còn gọi là âm trạch thì phải cho nó hấp thụ năng lượng chí âm…Mà năng lượng chí âm mạnh nhất chính là thời điểm trăng tròn lúc nửa đêm….Thường những trận pháp chiêu gọi hồn quỷ thì mới cần làm như vậy.
– Ra là thế, lời thầy nói quả nhiên không sai, vạn vật trên đời này đều có linh tính, chúng tương hữu, bổ trợ lẫn nhau cho từng mục đích sử dụng….Có âm sẽ có dương, có đêm sẽ có ngày, có mặt trăng thì cũng có mặt trời, thiên ác song hành, trong họa có phúc, trong phúc lại có tiềm ẩn họa…..- Ông chủ Vương khẽ nói.
Thầy Lương vuốt chòm râu bạc ra chiều ưng ý :
– Đó chính là cách mà thế giới này vận hành…..Nói rất hay, nói rất hay….
Nhắm mắt lại, tĩnh tâm, ông chủ Vương không còn cảm thấy cái nóng bỏng rát của ánh nắng mặt trời nữa…..Tâm lặng như mặt hồ yên ả, mát dịu…..Mở mắt ra, nhìn thầy Lương đang đứng trước, ông chủ Vương cảm nhận được 1 luồng khí tỏa ra từ người thầy Lương, luồng khí này bao quanh thầy, đứng sau mà ông chủ Vương cũng thấy luồng khí tỏa ra đó thật khiến cho con người ta cảm thấy thư thái, an yên…..
– Xem ra ông chủ Vương cũng đã ngộ được điều gì đó rồi phải không ? Điều này cũng dễ hiểu thôi, con người ông chủ Vương vốn dĩ lương thiện, sống bao dung, đức độ…Cộng thêm phúc báo mấy đời nhà họ Vương hành thiện, giúp người, giúp đời tích lại…..Có bước thăng tiến cũng là thuận theo ý trời…..Từ nay về sau hãy cố gắng tu tập, nó sẽ giúp ích cho ông chủ Vương rất nhiều đấy…..
Ông chủ Vương hai tay vẫn ôm bó cọc tre, nghiêng mình, cúi đầu trước thầy Lương, ông chủ Vương kính cẩn đáp :
– Đội ơn thầy, tôi hiểu rồi ạ….
Cũng vừa lúc đó, thầy Lương thu tay đưa “ la bàn âm dương “ về phía thân mình…..Bên trong nửa hình cầu thủy tinh, ông chủ Vương có thể nhìn thấy thứ ánh sáng đang lưu chuyển bên trong giống như những tia lửa bập bùng, chỉ có điều màu sắc của nó là màu vàng kim chứ không phải màu đỏ lửa.
Thầy Lương mỉm cười :
– Đã hấp thụ đủ ánh nắng chí dương…..Giờ chúng ta sẽ bắt đầu xác định các vị trí dương trạch trong toàn bộ khuôn viên nhà của ông chủ Vương……Nhớ lời tôi dặn, khi tôi chỉ vào đâu, ông phải đánh dấu bằng cọc tre đến đấy……Nếu chỗ nào không đóng được cọc thì phải dùng bút mực đánh dấu lại…..Ông hiểu rồi chứ ?
Ông chủ Vương gật đầu :
– Tôi rõ rồi, thưa thầy…
Thầy Lương tay cầm la bàn đi trước, ông chủ Vương nối bước theo sau…..Cứ đến vị trí nào mà chiếc la bàn phát ra ánh sáng chói lọi thì đó chính là điểm dương trạch…..Theo như thầy lương giải thích, do la bàn âm dương đang chứa đầy năng lượng dương, khi đến điểm dương trạch, phần dương trong la bàn cộng hưởng với phần dương của điểm dương trạch làm la bàn phát ra ánh sáng mạnh mẽ thì đó chính là vị trí cần đánh dấu…….Bên ngoài vườn còn có thể đóng cọc tre, có những vị trí nằm ngay trên phần đất đã xây cất nhà nên phải dùng bút lông chấm mực tàu đánh dấu lại.
Quả nhiên là xác định đủ 18 điểm dương trạch với điểm trung tâm từ cây Ngân Hạnh…..Thầy Lương nói :
– Đây là nơi đất lành, đâu đâu cũng có thể tìm thấy dương trạch, tôi đã lựa ra những vị trí dương trạch mạnh nhất để bày trận……Với sự bổ trợ của cây Ngân Hạnh, sau khi hoàn thành đây sẽ là trận pháp diệt quỷ vô cùng mạnh. Về sau, ông chủ Vương hãy cứ lưu giữ trận pháp này lại, chỉ cần vượng khí, vận số nhà họ Vương còn phát đảm bảo yêu ma quỷ quái không dám bén mảng tới gần nơi đây……Khi rời đi, tôi sẽ truyền lại khẩu quyết khai trận cho ông chủ Vương. Nhưng hãy nhớ, đức năng thắng số, càng làm nhiều chuyện công đức, càng giúp được nhiều người thì vận số càng thăng tiến…
Ông chủ Vương đáp :
– Cảm tạ thầy Lương, ân đức này của thầy, nhà họ Vương chắc chắn sẽ ghi lòng, tạc dạ, truyền lại tới nhiều đời sau….
Thầy Lương tiếp :
– Được rồi, việc xác định 18 vị trí dương trạch đã xong, giờ chúng ta quay về phòng trà, tôi sẽ giao tiếp công việc cho ông chủ Vương…
Quay lại phòng trà, Lan Lan phu nhân đã hãm trà từ trước, ông chủ Vương rót trà mời thầy Lương, trên bàn còn bày sẵn 1 đĩa bánh đậu xanh…..Ăn miếng bánh, uống ngụm trà thơm, ông chủ Vương còn đang khoan khoái cảm nhận hương vị tuyệt hảo giữa sự hòa quyện của bánh đậu xanh và trà thì thầy Lương lúc này mới mở cái túi vải nhỏ khi trước rồi đổ thứ bên trong túi ra lòng bàn tay…
“ Rột…rột….rột….rột “
Ông chủ Vương tròn mắt ra nhìn, đúng là không phải tiền như ông suy nghĩ trước đó…..Thế nhưng thứ đang rơi ra từ trong túi vải còn độc đáo hơn những gì mà ông chủ Vương tưởng tượng….
Ông chủ Vương vội hỏi :
– Thầy….Lương….đây…đây là gì vậy ?
Thầy Lương cười trả lời :
– Khà khà khà, đây là 18 vị la hán…….Khà khà khà……
Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện Quyển 5, Truyện Chữ, Truyện Ma
Thầy Tàu ly kỳ truyện quyển 5 – Chap 56: La Bàn Âm Dương
Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 2 Average: 4]