Chap 57 : Bế Quan.
Ông chủ Vương nheo mày, nhìn thầy Lương đổ hết thứ bên trong túi vải ra lòng bàn tay…..Ông chủ Vương đáp :
– Thầy cứ đùa, thứ hạt này tuy có màu vàng, nhìn khá đặc biệt nhưng sao có thể là 18 vị la hán được chứ..?
Thầy Lương nhẹ nhàng đặt từng hạt lên trên mặt bàn, thầy Lương nói :
– Đây là “ 黄金豆” ( Huáng Jin Dou – Đậu Hoàng Kim ).
Ông chủ Vương khẽ hỏi :
– Là đậu sao ? Thầy cho tôi xem 1 chút được chứ ?
Thầy Lương gật đầu, ông chủ Vương với tay lấy 1 hạt rồi đưa lên sát mắt để nhìn…..Ông ta ồ lên khi nhận ra thứ hạt mà thầy Lương vừa đổ từ cái túi vải thực sự là 1 loại đậu……Nói cho chuẩn xác thì chính là….
– Là đậu tằm sao ? – Ông chủ Vương hỏi.
Thầy Lương gật đầu :
– Chính xác là đậu tằm..
– Nhưng sao đậu tằm này lại có màu vàng, ban đầu nhìn tôi còn nghĩ đây là vàng thật ấy chứ ? – Ông chủ Vương thảng thốt.
Chưa hết, khi lật phía bên kia hạt đậu, ông chủ Vương còn thấy trên hạt đậu có khắc chữ….Ông chủ Vương nhìn thật kỹ rồi khẽ đọc :
– “ Khai Tâm “, thầy Lương ơi, sao trên hạt đậu này lại có khắc hai chữ “ Khai Tâm “…?
Thầy Lương mỉm cười trả lời :
– Khà khà, “ Khai Tâm “ là tên gọi của 1 trong số 18 vị la hán……Đậu mà ông chủ Vương đang cầm trên tay đúng là đậu tằm, nhưng không phải loại đậu tằm bình thường…..Trên núi Bạch Hạc, sư phụ tôi có trồng 1 cây đậu tằm….Cây đậu này được thầy tôi đem về từ một ngọn núi có tên là Bạch Linh Sơn. Thầy tôi kể, trên đỉnh Bạch Linh Sơn có 1 pho tượng Phật có niên đại đã 300 năm, không rõ ai là người dựng tượng trên đỉnh Bạch Linh. Chỉ biết khi thầy tôi đến, mọi thứ hoang tàn, chỉ còn pho tượng vẫn ở đó chịu sương, chịu gió suốt mấy trăm năm….Đỉnh Bạch Linh gió lớn, mùa hè thì nắng như lửa đốt, mùa đông thì tuyết phủ trắng núi. Thế nhưng ngay bên dưới chân pho tượng lại xuất hiện 1 cây đậu tằm xanh mướt. Ngay lần đầu tiên nhìn thấy cây đậu, thầy tôi đã biết cây đậu này là bảo vật, mọc lên ở nơi thời tiết khắc nghiệt, cây đậu tằm dưới chân tượng Phật hấp thụ linh khí của đất trời mà sinh trưởng.
Ông chủ Vương hỏi :
– Thế là sư phụ của thầy đánh cây đậu về Bạch Hạc Sơn luôn phải không ?
Thầy Lương lắc đầu :
– Đâu có đơn giản như vậy….Biết đó là cây đậu quý, nhưng do đậu mọc trên Bạch Linh Sơn, lại mọc ở ngay dưới chân tượng Phật….Đâu thể cứ muốn lấy là lấy, phải mất 3 năm, thầy tôi mới xin được đem cây đậu về núi Bạch Hạc. Cứ 1 năm 1 lần, đến mùa đậu tằm, Khúc Quân sư phụ lại lên Bạch Linh Sơn 1 lần…….Trước đó thầy tôi làm lễ khấu đầu trước tượng Phật mà rằng : “ Sau 3 năm, nếu đậu không ra quả thì kính mong đức Phật cho bần đạo được đưa cây đậu về Bạch Hạc Sơn “. Ba năm sau, cây đậu vẫn không ra trái. Biết trời đất ban tặng cho người có duyên, Khúc Quân sư phụ đã đem cây đậu về núi Bạch Hạc. Nhưng cũng phải thêm 3 năm nữa, cây đậu mới cho ra những trái đầu tiên. Khi bóc vỏ, bên trong trái là những hạt đậu tằm có màu vàng óng……Thầy tôi gọi đó là “ Đậu Hoàng Kim “, loại đậu này có linh khí rất mạnh, dùng để xua đuổi tà ma, làm pháp bảo trừ yêu, diệt quỷ……Nếu được người có linh lực mạnh sử dụng, nó càng phát huy công hiệu…
Ông chủ Vương nghe thầy Lương kể chuyện mà há hốc mồm vì ngạc nhiên…..Nhặt thử mấy hạt đậu khác lên xem, đúng là trên mỗi hạt đậu vàng óng đều có khắc tên của 18 vị la hán…
– Tọa Lộc, Ba Tiêu, Khánh Hỷ…..Quả nhiên là mỗi hạt đều khắc 1 cái tên khác nhau….Chà, tự nhiên tôi lại thấy tò mò về những món bảo vật mà thầy đem theo quá…..Thầy còn giấu gì trong tay nải kia không vậy ? Cho tôi xem với….
Thầy Lương nhìn sang bên đặt tay nải, thầy Lương đáp :
– Tay nải này là người bạn đồng hành của tôi trong suốt mấy chục năm qua…..Tất nhiên là trong đó còn có những món đồ khác, từ những thứ bình thường như đũa, tăm, dao kéo cho tới bảo vật cũng có…..Thế nhưng đừng nên tò mò, bởi có những vật không may nhìn thấy hay chạm phải cũng sẽ khiến ông chủ Vương mất mạng đấy….
Lấy tờ giấy lúc sớm có vẽ qua sơ đồ trận pháp, thầy Lương gom lại 18 hạt đậu bỏ vô túi vải rồi chỉ tay vào từng điểm trên tờ giấy….Thầy Lương nói :
– Lát nữa tôi sẽ giao túi đậu này cho ông, đúng giờ Dậu, ông phải đem 18 hạt đậu này chôn vào 18 vị trí dương trạch mà chúng ta vừa xác định khi nãy trong khuôn viên nhà. Lấy điểm trung tâm là cây Ngân Hạnh, tôi sẽ chỉ cho ông chủ Vương điểm đầu tiên với hạt đậu khắc tên vị la hán “ Tọa Lộc “. Cứ như vậy ông cầm tờ giấy vẽ sơ đồ của trận pháp mà chôn tiếp 17 hạt đậu còn lại theo đúng với vị trí và tên của từng vị la hán được viết trong sơ đồ…..Ông chủ Vương hiểu rồi chứ ?
Ông chủ Vương nhận túi đậu và tờ giấy vẽ sơ đồ trận pháp từ tay thầy Lương, nhìn kỹ lại sơ đồ 1 lần nữa, ông ta gật đầu :
– Dạ, tôi nhớ rồi thưa thầy….
Thầy Lương tiếp :
– Mặc dù sẽ có 1 vài vị trí nằm trên nền móng của ngôi nhà, mấy điểm này sẽ khó đào một chút nhưng phải chôn xong 18 hạt đậu trước giờ Tuất….Nghĩa là ông sẽ có 1 canh giờ để hoàn tất việc chôn đậu…..Nếu được, hãy để Lan Lan phu nhân phụ ông một tay…
Ông chủ Vương vội hỏi :
– Ơ, thế thầy không giúp tôi sao ?
Thầy Lương đáp :
– Thực ra việc này tôi làm cũng được thôi, thế nhưng tôi muốn giao cho vợ chồng ông chủ Vương, vì sau này khi tôi rời đi, trận pháp sẽ được giao lại cho nhà họ Vương…..Sẽ tốt hơn khi ông chủ Vương tự tay chôn những hạt đậu vàng này xuống chính đất của nhà mình. Ngoài ra vẫn còn 1 chuyện nữa, để hoàn tất được “ Thập Bát La Hán Sát Quỷ Trận “ thì ngoài 18 vị trí dương trạch vẫn còn cần đến sự kết hợp của 5 yếu tố ngũ hành ( Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ ). Là trận đồ chí dương thế nên phải sử dụng ngũ hành tương sinh, dòng năng lượng chí dương trong trận pháp luôn luôn luân chuyển, bổ trợ cho nhau, một khi yêu ma, quỷ quái rơi vào trong trận, cho dù có là ma quỷ thuộc hành nào cũng không thể thoát. Chính vì thế, từ bây giờ cho tới sáng ngày mai, tôi phải bế quan trong phòng để luyện ra 5 loại vật chất tương ứng với 5 yếu tố ngũ hành…..Việc này sẽ hao tổn rất nhiều linh lực và phải tập trung cao độ. Đó là lý do tại sao tôi lại yêu cầu ông chủ Vương cho toàn bộ gia nhân rời khỏi đây. Trong thời gian tôi bế quan trong phòng, hai vị nhất định không được làm phiền…..Ngày mai, chúng ta phải hoàn thành trận pháp này trước khi ông chủ Vương chết….
Ông chủ Vương nghe thầy Lương nói mà rùng mình nổi da gà, ông chủ Vương run giọng :
– Khiếp, là giả…giả chết thôi….Thầy làm tôi sợ quá…..Nhưng mà thầy vừa nói là sẽ luyện ra 5 loại vật chất tương ứng với 5 yếu tố ngũ hành….Có nghĩa là thầy sẽ tạo ra nước, lửa, đất….phải không ?
Thầy Lương cầm tay nải lên, nhìn vào tay nải, thầy Lương mỉm cười trả lời câu hỏi của ông chủ Vương :
– Tôi đã có sẵn những thứ đó ở trong này….Cũng phải nói, trải qua mỗi chuyến đi, mỗi cuộc hành trình, tôi lại may mắn thu thập được những bảo vật…..Và cũng như 1 sự sắp đặt của ông trời, những thứ đó lại được sử dụng cho nơi mà tôi đến tiếp theo…..Khà khà khà, cứ tưởng những gì tôi lấy được ở “ Tứ Địa “ sẽ chỉ là 1 kỷ niệm….Nhưng xem ra, đây là lúc sử dụng đến chúng….Mới đó mà đã hơn 1 năm trôi qua….Tự nhiên nhắc tới làm ta tò mò không biết Y Klang, trưởng làng Y Moan, thủ lĩnh Liang AKhan và Y Điêng…..hiện giờ họ đang làm gì….Ta thèm rượu ngô với thịt nai rừng nướng bằng chân hỏa quá đi mất……Khà khà khà….
Ông chủ Vương nghe xong nói :
– Thầy thèm thịt nai nướng ư ? Tiếc là không được ra ngoài, nếu không tôi cũng có thể mua cho thầy…
Thầy Lương đeo tay nải lên vai, trước khi bước đi, thầy Lương đáp :
– Trên đời này không có món thịt nai nào ngon như ở trong “ Tứ Địa “ cả……Được rồi, giờ ông chủ Vương theo tôi ra vườn, tôi sẽ chỉ cho ông vị trí để chôn hạt đậu đầu tiên…..Sau đó tôi sẽ về phòng, nhớ kỹ lời tôi dặn….Chôn xong 18 hạt đậu trước giờ Tuất, từ bây giờ đến sáng mai, nhất định không được làm phiền tôi….Cố gắng lên, sự an toàn của nhà họ Vương cũng như toàn bộ hương Kim Sơn đều trông cậy vào 3 người chúng ta đó.
Ông chủ Vương cúi đầu nói :
– Thầy cứ yên tâm bế quan, mọi chuyện còn lại cứ để vợ chồng tôi lo liệu……
(Bạn đang nghe truyện tại trang web: Kênh Sách Nói chấm Com)