Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác nội dung của KenhSachNoi.Com, hãy search trên Google vi cú pháp: "Từ khóa" + "kenhsachnoi.com". (Ví dụ: Sách ni miễn phí kenhsachnoi.com). Tìm kiếm ngay

Thầy Tàu ly kỳ truyện quyển 5 – Chap 9 : Thỉnh Cầu Hà Bá

Chap 9 : “Thỉnh Cầu Hà Bá “

Vội làm theo lời thầy Lương, lão Ngũ tiến đến, ngồi xuống cẩn thận tháo đôi hài đỏ mà tiểu Nguyệt đang đi…..Cầm đôi hài trên tay, lão Ngũ nói :

– Xong rồi thưa thầy, giờ tôi phải làm gì với nó đây ? Hay để tôi đem đốt nó luôn nhé…

Thầy Lương đưa tay ra ngăn lão Ngũ lại :

– Ấy, ông không được làm như vậy…… m hồn này có nhiều uẩn khúc, bên cạnh đó nó cũng không có ý muốn hại tiểu Nguyệt. Vừa rồi tôi cũng đã hứa sẽ giúp nó tìm mẹ, đưa đôi hài đó cho tôi…..Tôi sẽ giữ đôi hài này, tranh thủ hai người nghỉ ngơi đi, đợi khi Lâm tiên sinh cùng những người khác đến đây, tôi sẽ nói chúng ta cần phải làm gì.

Nhận lấy đôi hài từ lão Ngũ, thầy Lương dùng 1 tấm vải gói kỹ lại bỏ vào trong tay nải……Đồng thời lấy ra 1 viên thuốc, đưa cho lão Trịnh, thầy Lương bắt mạch cho tiểu Nguyệt :

– Lão đừng lo, thân xác bị hồn ma mang âm khí nhập vào nên sau khi xuất hồn sẽ bị ngất đi……Lão cho con bé uống viên thuốc này, chừng nửa canh giờ sau khi hồn phách hoàn lại nó sẽ tỉnh. Bàn tay của tiểu Nguyệt cũng đã ấm dần lên rồi…

Thầy Lương nói không sai, sau khi đôi hài đỏ được tháo ra, cơ thể của tiểu Nguyệt đã ấm hơn trước đó, sắc mặt cũng dần trở lại bình thường……Lão Trịnh cảm ơn thầy Lương rồi hỏi :

– À phải rồi, khi nãy thầy nhỏ vào mắt tôi thứ nước gì mà tôi lại có thể nhìn thấy con bé vậy ?

Tranh thủ ngồi nghỉ ngơi chờ đợi Lâm tiên sinh đưa người đến, thầy Lương trả lời câu hỏi của lão Trịnh, lão Ngũ ngồi bên cạnh cũng đang hóng hớt….Thầy Lương nói :

– Nước tôi nhỏ vào mắt lão chính là nước mắt bò….Bò là loài vật có khả năng nhìn thấy ma quỷ, tương truyền rằng loài bò còn có thể nhìn thấy trước cái chết của mình. Do vậy trước khi bị giết thịt vài ngày, người ta thường thấy bò chảy nước mắt. Thu được nước mắt bò, sử dụng một vài khẩu quyết gia tăng linh lực, khi sử dụng có thể giúp cho con người ta nhìn thấy được linh hồn, nhìn thấy được ma quỷ…..Những thứ bình thường họ không thể thấy. Trước đó tiểu Nguyệt bị ma nhập, con bé như biến mất trước mặt mọi người……Vì thế khi nó đi qua nơi lão ngồi đan rổ lão không nhìn thấy, lúc tới đây, ngoài tôi ra 2 người cũng không ai thấy mặc dù con bé đang ngồi nghịch nước ở bờ đất kia.

Lão Ngũ chép miệng :

– Vậy mà ban nãy thầy không nhỏ cho tôi vài giọt để tôi nhìn với……Cứ thấy thầy đứng nói chuyện 1 mình, tôi còn tưởng thầy mới là người bị ma nhập……Sợ thế…

Thầy Lương khẽ cười :

– Nhìn thấy ma quỷ cũng không phải chuyện tốt lành gì đâu….Có những thứ không nên tò mò, bởi khi thấy rồi nó sẽ ám ảnh ông đến tận cuối đời. Vì lão Trịnh quá lo lắng cho tiểu Nguyệt, không còn cách nào tôi mới dùng nước mắt bò để lão Trịnh nhìn thấy con bé mà yên tâm……Với nữa, thứ này rất khó kiếm, đâu thể dùng tùy tiện…..Còn như mà lão Ngũ đây muốn nhìn thấy ma, tôi có cách khác dễ hơn nhiều…

Lão Ngũ xua tay :

– Thôi…thôi cho tôi xin……Nghe kể lại chuyện con cá trê tôi hãy còn rùng hết cả mình…..Thầy nói đúng, có những thứ không nên tò mò….Nhưng mà, vừa rồi thầy bảo sẽ giúp hồn ma đó tìm mẹ là sao ?

Thầy Lương hướng mắt về phía lòng sông trước mặt, đôi mắt lộ rõ vẻ buồn rầu, khẽ thở dài, thầy Lương nói :

– Hồn ma nhập vào tiểu Nguyệt cũng là 1 đứa bé gái trạc tuổi tiểu Nguyệt……Con bé nói nó bị chết oan, mẹ nó cũng vậy……Có lẽ thân xác của họ còn nằm đâu đó bên dưới sông Châu Giang. Phải tìm cách đưa xác của họ lên bờ…

Lão Ngũ chép miệng :

– Sông sâu, lòng sông cũng khá rộng, chưa kể đến nhìn bên trên thì yên ắng nhưng nước vẫn chảy lưu thông……Cứ cho là có người chết ở dưới sông, cơ mà chắc gì hiện xác họ còn ở quanh khu vực này. Tôi thấy việc này khó có thể làm được, khác gì mò kim đáy bể, chưa biết chừng đến xương cũng chẳng còn ấy chứ….

Thầy Lương đứng dậy, tiến về phía bờ sông, chắp tay phía sau, nhắm mắt lại cảm nhận mùi nước, mùi cỏ cây phảng phất trong làn gió nhẹ, thầy Lương nói :

– Tất nhiên là khó, trên đời này việc gì cũng khó nếu ngay từ đầu trong tư tưởng của chúng ta đã thấy khó khăn, chán nản dù chưa bắt tay vào làm……Giải quyết khúc mắc của người sống đã khó, giúp cho linh hồn người đã chết được thanh thản lại là việc còn khó hơn gấp nhiều lần. Mọi chuyện đều bắt đầu từ chữ duyên, cơ duyên xảy đến 1 phần cũng nhờ vào lão Ngũ. Đó là lý do tại sao tôi có mặt ở đây….

Lão Ngũ nghe những lời thầy Lương vừa nói thì thấy thật hổ thẹn, thầy Lương nói đúng, đem đôi hài vớt được trên sông về nhà là lão Ngũ, cho tiểu Nguyệt đôi hài, vô hình chung suýt chút nữa khiến con bé phải mất mạng cũng là do nhà lão Ngũ, chưa kể đến vợ chồng và cô con gái lão Ngũ cũng may mắn được thầy Lương ra tay giải độc…….Đáng lý ra, khi biết được chuyện đau lòng về hồn ma kia, lão Ngũ phải là người sốt sắng muốn giúp đỡ nhất….Đằng này, ông chỉ biết bàn lùi, ngại khó…

Cúi mặt, lão Ngũ nói với thầy Lương :

– Tôi….tôi xin lỗi……Tôi hiểu ra rồi, nếu giúp được gì tôi sẽ cố gắng hết sức…..Mong thầy lượng thứ.

Thầy Lương đáp :

– Lão hiểu ra được thì tốt rồi, nếu chuyện này giải quyết ổn thỏa, cứu rỗi vong linh người đã chết….Lão cũng tích được 1 phần công đức, biết đâu lại có chuyện tốt về sau….

Ít phút sau, A Thiện, La đại phu, Lâm tiên sinh cùng với hàng chục trai tráng trong hương tay cầm đuốc sáng rực chạy đến phía bờ sông…..Họ còn kéo theo cả 3 chiếc xuồng gỗ nhỏ, dây thừng, cả lưới kéo, tất cả đều rất khẩn trương.

Mồ hôi mồ kê đổ ra ướt cả mặt, Lâm tiên sinh, người đứng đầu hương Kim Giang vừa thở vừa nói :

– Thầy Lương….phù….phù….Chúng…chúng tôi…đến rồi…đây….

Chững lại 1 giây, Lâm tiên sinh nhìn thấy lão Trịnh đang đỡ tiểu Nguyệt nằm trên bờ cỏ, Lâm tiên sinh ấp úng :

– Tìm thấy tiểu Nguyệt rồi sao ? Con…con bé vẫn ổn chứ…?

Thầy Lương trả lời :

– Lâm tiên sinh chớ lo lắng…..Tạm thời tiểu Nguyệt đã bình an vô sự. Cũng may hồn ma đó không có ý xấu làm hại con bé. Tiểu Nguyệt chỉ ngất đi thôi, lát nữa con bé sẽ tỉnh lại..

Lâm tiên sinh hỏi :

– Vậy còn…..những thứ mà thầy nói tôi chuẩn bị đem đến đây thì sao ? Tôi cũng điều động nhiều thanh niên, trai tráng trong hương đến nữa…..Mà thôi, cũng không sao, quan trọng nhất là tiểu Nguyệt vẫn an toàn. Làm tôi cùng mọi người chạy không dám nghỉ…..hộc hộc….

Thầy Lương đáp :

– Trước mắt Lâm tiên sinh cứ để mọi người nghỉ ngơi 1 chút……Những thứ mà mọi người đem đến chắc chắn vẫn cần phải dùng. Sẽ rất vất vả đây…

Lâm tiên sinh nhíu mày :

– Chẳng phải đã tìm thấy tiểu Nguyệt rồi ư ? Thầy còn cần dùng những thứ đó vào việc gì ?

Thầy Lương nói :

– Lâm tiên sinh, ông từng nói kể từ khi ông làm trưởng hương Kim Giang tới nay chưa từng có ai trong hương chết đuối hay vong mạng ở con sông này phải không ?

Lâm tiên sinh gật đầu :

– Đúng…đúng là như vậy…..Trong hương mà có ai chết đuối, chết do sông nước thì tôi phải biết ngay chứ….?

Thầy Lương chỉ xuống lòng sông, nét mặt thoáng buồn, thầy Lương nói :

– Dưới sông này có xác của 2 người nữ, 1 là mẹ, 1 là con gái…….Tôi vừa xem nhanh 1 quẻ, quẻ hiện “mộc trong thủy”. Có thể không phải là người của hương Kim Giang, thế nhưng xác của họ lại đang vướng ở chính khúc sông này…..Mong Lâm tiên sinh cùng mọi người trong hương chung tay với Lương tôi trục vớt, đưa xác 2 mẹ con họ lên bờ. Giúp cho linh hồn họ được siêu thoát, cũng là tích chút công đức cho bản thân mọi người. Tôi xin khấu đầu cảm tạ….

Lâm tiên sinh nghe thầy Lương nói thì vẫn bán tín bán nghi, sao bỗng dưng lại có chuyện người chết dưới sông, lại còn tới 2 người, 1 mẹ, 1 con…..Thế nhưng với những gì đã tận mắt nhìn thấy ở nhà lão Ngũ, cộng với việc thầy Lương chỉ điểm ra bờ sông tìm được tiểu Nguyệt, có muốn không tin cũng khó……Lâm tiên sinh suy nghĩ ít giây rồi quyết định :

– Kìa, thầy Lương……Thầy đừng làm vậy mà chúng tôi tổn thọ…..Suốt thời gian qua, tuy không dài nhưng những việc thầy làm cho dân trong hương, chúng tôi ai ai cũng biết và kính phục thầy. Thầy đã nói như vậy sao chúng tôi dám từ chối, người cũng đã có mặt đầy đủ……Làm thế nào thầy cứ chỉ bảo, tôi cùng mọi người trong hương Kim Giang nhất định nghe theo. Chỉ có điều, trời tối mù mịt, cho dù có lặn xuống đáy sông cũng không thể nhìn thấy gì chứ chưa nói đến việc tìm xác mà trục vớt……Liệu để đến sáng mai có được không ?

– Chuyện này không thể chậm trễ…..Với nữa tôi còn có việc cần phải làm ngay trong đêm nay. Lâm tiên sinh yên tâm, tôi nói mọi người nghỉ ngơi 1 chút cũng có lý do của mình……Nếu thành công, sẽ không ai phải lặn xuống đó cả…..Giờ tôi sẽ bắt đầu, mọi người cảm phiền tránh xa chỗ này ra một chút. – Thầy Lương nói.

Lâm tiên sinh hỏi :

– Thầy…thầy định làm gì vậy ?

Nhìn Lâm tiên sinh, thầy Lương khẽ cười rồi trả lời :

– Khà khà khà….Tôi sẽ thử nói chuyện với thủy thần ở sông này xem sao…

Cho mình 5 Sao nhé😘
[Total: 2 Average: 5]